Tháng 9, em

 GTHN - Dòng tâm sự của một cô gái khi đã đi qua những nỗi đau...

thang-9-em

Tháng 9, em

Tháng 9 trôi qua tay em để lại những vết xước. Tháng 9 bắt đầu bằng nắng ngọt, bằng những nụ cười của em. Bằng thứ ánh sáng lấp lánh phía xa xa đang tiến về phía em. Rồi tháng 9 kết thúc với những cơn mưa mang theo vị mặn chát, những âm u che mất thứ ánh sáng lấp lánh, cuốn trôi những giấc mơ về nụ cười của một thiên thần bé dành riêng cho em.

Tháng 9 kết thúc với những đêm không thể ngủ, với mùi ẩm mốc của mưa, với những vỡ vụn của những giấc mơ dài.

Tháng 9 thổn thức với cảm giác lần đầu em biết thế nào là say dù không phải em dở hơi tìm men giải sầu; chỉ là vị ngọt của cocktail, vậy mà em chuếnh choáng, em bật khóc với bao nhiêu nỗi buồn của một thời gian để chính mình đau đớn mà nước mắt không thể rơi, để rồi vỡ oà khi em thấm vị men cocktail ngọt.

Tháng 9 nối tiếp với những bữa cơm khó nuốt, với chứng chán ăn, với những cơn đau lúc nửa đêm và sáng sớm làm em vật vã đổ mồ hôi dù trời mưa mát lạnh mà không dám kêu vì sợ bố mẹ lo lắng, sợ căn phòng trắng, màu áo blouse trắng mà mùi ete nồng..

Tháng 9 ám ảnh với ánh mắt của mẹ, với lời nói của ba, với câu khuyên của bà ngoại và người thân trong gia đình, em chỉ muốn òa khóc, muốn được dỗ dành nhưng rồi lại nghĩ từ bé em chưa làm gì để mọi người vui, giờ lại đòi khóc như vậy sao, thôi nào, cố gắng nuốt nước mắt vào trong đi cô gái.

Tháng 9 quấn quýt với những cuộc gặp gỡ nói chuyện xin việc, cuộc gặp nào cũng có vẻ tốt nhưng rồi mọi thứ cứ delay mãi, như một chuyến bay khó cất cánh vì thiếu nhiên liệu polyme, những nỗi buồn vì con đường sự nghiệp bấp bênh, ảnh hưởng đến tất cả mọi quyết định, những giấc mơ ám ảnh về công việc và cả mùi giấy bạc cho những lo toan cuộc sống, với cả sự chua xót khi đến kỳ lương...

Tháng 9 mang khuôn mặt cau có và mệt mỏi, mang theo cả ánh mắt ngơ ngác và thiếu tự ti chưa bao giờ em có, em đã từng nghĩ mình luôn lạc quan, vậy mà sao em lại có lúc muốn rũ bỏ hết tất cả như thế này? Phải chăng, chỉ một nỗi đau thì còn dễ chấp nhận, khi tất cả mọi thứ xung quanh chỉ là con số 0 thì cảm giác của những người từng dại dột là có thật... Nhưng rồi em nghĩ đến gia đình, anh chị em bạn bè và biết em chẳng một mình đâu. Lại đứng lên nào...

Tháng 9 của năm thứ 3 không bao giờ đến. Cuối thu của nắng vàng ươm mật, của cốm chín, hồng thơm, của lung linh mùa tết Trung Thu, mùa của màu đỏ sắc thiệp hồng và lòng em trĩu nặng.

Mùa đông lại sắp đến. Và em sẽ lại mỉm cười, sẽ đi tìm những thứ thuộc về mình, sẽ ổn định mọi thứ. Em tin là thế. Nhân Mã không bao giờ bỏ cuộc! Luôn là thế mà..

DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !