Hãy cứ khóc rồi cười

GTHN - Đó là những lúc cảm giác mọi thứ xung quanh chạy quá nhanh, ta không bắt kịp, như hụt hơi và đang tụt dần lại. Nhưng rồi sao chứ?

Khi yên lặng đã đủ thì vài ngày hay thậm chí vài giờ sau lại ổn thôi, cuối cùng cũng tìm ra được nút thắt vấn đề. Khi đó guồng quay cuộc sống vẫn cứ quay, ta vẫn cứ sống mà nhe răng ra cười. Lại xuất hiện tinh tươm đầy nhiệt huyết, mới mẻ tưng bừng để tiếp tục bon chen với đời, tiếp tục va vấp, tiếp tục khóc cười cùng tuổi trẻ.

Dù có những khi bế tắc lắm, vẫn phải nhắm mắt ngước mặt lên trời cố chạy thật nhanh cho qua khúc gồ ghề, rồi mọi thứ cuối cùng cũng trở về quỹ đạo của nó mà thôi, nên cứ nhủ lòng yên tâm đi nhé!

Này cô gái, rũ bỏ cái vẻ mặt ủ dột kia đi.

Đứng dậy, chọn cho mình một bộ ưng ý, vấn cao tóc, nếu muốn có thể tô tí màu cho môi, thêm ít màu đuôi mắt.

Đôi giày bệt yêu thích, xỏ chân vào.

Mở rào, bước xuống phố. Sẽ thấy cuộc sống đẹp thế nào!

hay-cu-khoc-roi-cuoi-hay-cu-vo-tu-di-du-co-sut-dau-me-tran

Vì rằng con đường có nhiều gai, nhưng cũng phải cố mà sống tốt, có thể buồn, có thể đau, rồi thì có thể khóc, có thể sức đầu mẻ trán nhưng không được buông lơi. Vì thăng trầm vốn là bản ngã của cuộc sống mà. Có trải rồi mới có đau, đương đầu rồi mới có thêm can đảm, có qua rồi thì sau này mới thấy hóa ra bản thân cũng đã từng "hay ho" thế.

Biết là con gái mạnh mẽ rồi, chỉ tội hay nghĩ nhiều nên đâm ra nó thế, lắm lúc như tự kỉ ấy. @@ Nhưng cũng có lúc được quyền yếu đuối chứ.. biết sao không? những lúc con gái mạnh mẽ mà yếu đuối hiếm lắm, chính vì nó hiếm nên nó không nhàm, mà rất đáng quý, sẽ không là nói quá nếu nói có đôi khi người khác còn trông chờ được nhìn thấy một cô gái mạnh mẽ yếu đuối, đó là vinh hạnh, vì nó hiếm mà. Gồng gánh nhiều rồi cũng phải được nghĩ ngơi, cứ ôm đồm nhiều thứ một lượt trong một thời gian dài không khéo sẽ điên thật đấy =))

hay-cu-khoc-roi-cuoi-hay-cu-vo-tu-di-du-co-sut-dau-me-tran

Đời là cạm bẫy, nên va vấp là chuyện bình thường, có thương tích đầy mình cũng không có gì là lạ, nên ngại gì chứ!? ^^

Hãy cứ khóc rồi cười, hãy cứ vô tư đi, đừng quan tâm đến mình bao nhiêu tuổi, mình thế này hay thế khác??? Vì trong chúng ta luôn có một phần trẻ con tồn tại đâu đó, chỉ là ta không phát hiện ra thôi, và vì đời còn nhiều thứ vui chán đang chờ ta hưởng thụ.

hay-cu-khoc-roi-cuoi-hay-cu-vo-tu-di-du-co-sut-dau-me-tran

~*~

Có những ngày không nắng, khe cửa im lìm không động đậy, vùi mình trên giường quấn kín chăn từ chân đến đầu, bỏ mặc thế giới ngoài kia có thể đang nháo nhào lên vì cái sự biến mất tăm của mình, ảo não trong mớ bòng bong tìm hoài chẳng thấy lối ra, có chăng chỉ thấy toàn thêm rắc rối. Đó là những lúc cảm giác mọi thứ xung quanh chạy quá nhanh, ta không bắt kịp, như hụt hơi và đang tụt dần lại. Nhưng rồi sao chứ? khi yên lặng đã đủ thì vài ngày hay thậm chí vài giờ sau lại ổn thôi, cuối cùng cũng tìm ra được nút thắt vấn đề. Khi đó guồng quay cuộc sống vẫn cứ quay, ta vẫn cứ sống mà nhe răng ra cười. Lại xuất hiện tinh tươm đầy nhiệt huyết, mới mẻ tưng bừng để tiếp tục bon chen với đời, tiếp tục va vấp, tiếp tục khóc cười cùng tuổi trẻ.

Dù có những khi bế tắc lắm, vẫn phải nhắm mắt ngước mặt lên trời cố chạy thật nhanh cho qua khúc gồ ghề, rồi mọi thứ cuối cùng cũng trở về quỹ đạo của nó mà thôi, nên cứ nhủ lòng yên tâm đi nhé!!!

hay-cu-khoc-roi-cuoi-hay-cu-vo-tu-di-du-co-sut-dau-me-tran

P/s: viết cho những ngày như thế...
DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !