Khúc ru tình...

GTHN - Mình xa nhau đã lâu lắm rồi anh nhỉ! Thời gian và những bộn bề cuộc sống đã phủ một lớp bụi mờ lên những kỉ niệm của chúng ta ngày ấy...Vậy mà hôm nay em dạo net, tình cờ bắt gặp "Khúc ru tình" - một bài hát có giai điệu nhẹ nhàng, da diết, bỗng làm lồng ngực em nóng lên, nhịp đập run rẩy của trái tim chưa - liền - sẹo ngày một nhanh...Những kỉ niệm ngày cũ lại ùa về da diết trong em!
khuc-ru-tinh

Anh không quên buổi tối hẹn hò định mệnh của chúng mình phải không? Buổi tối mà anh đã tâm sự với em tất cả...những mặc cảm tội lỗi...những suy nghĩ dằn vặt...và những đau đớn mà cô gái đến trước em đã gây ra cho anh... Ảnh hoang mang khi phải phơi bày những vết thẹo xù xì chưa kịp lên da non của lòng mình trước em... Và hơn lúc nào hết, anh mong em ở lại bên anh để xoa dịu những mặc cảm nhức nhối trong anh, để ru lòng anh về lại bình yên...

"Hãy ru anh bằng môi em

Bằng môi thơm mận chín

Hãy ru anh hãy ru anh

Bằng mắt long lanh

Bằng mắt thầm thì

Để anh mộng mị với trăng xanh

Để anh say nằm lặng giữa giang hà"

Anh đã khát khao như thế...

Còn em, em chẳng thể cho anh làn môi thơm cũng không có ánh mắt thầm thì... Chỉ có tiếng lá rơi bên thềm, tiếng thời gian tàn phai trong cái khoảng im lặng thật dài của em... Và rồi em lên tiếng, không phải là lời vỗ về dịu dàng... Lời chia tay nói trong nước mắt nghẹn ngào, không giấu được những tiếng nấc mà sao cương quyết đến thế? Lần đầu tiên anh bật khóc...

Nước mắt vẫn cứ rơi, mọi thứ vẫn cứ trôi vô định...

Và em trôi khỏi anh...

Và ta trôi khỏi khúc ru tình...

Lời ru tình ta dành cho nhau phải chăng chỉ như gió? gió dịu dàng ban mai gió lồng lộng trời chiều...và gió thổi đêm mù...

Lời ru tình ta dành cho nhau phải chăng chỉ như cỏ? Cỏ mơn mởn mùa xuân cỏ vươn xanh mùa hạ...cỏ tàn khi mùa thu và cỏ lụi khi đông về...

Em nghĩ về điều đó, lúc này, khi nghe lời bài hát nhẹ nhàng:

"Đừng ru anh lời gió

Gió óc eo đêm mù

Đừng ru anh lời cỏ

Cỏ vàng úa mùa thu"

Có những lúc nỗi nhớ quay quắt, a vượt 80 cây số chỉ để gặp em, tặng em một món quà nhỏ, dáng anh gầy hanh hao hiuwax dòng người xe nhộn nhịp...

Em biết anh chờ mong từ anh một lời nói tha thứ...em muốn hét lên rằng em yêu anh và em cần anh, rất cần tình yêu dịu ngọt của anh để ru lòng em bình yên... Nhưng em không đủ bao dung, không đủ cao thượng để bỏ qua quá khứ đầy vết nhơ của anh, để mang lại hạnh phúc cho anh...Em đã cắn chặt môi mình...Anh im lặng!

Lời ru tình ta dành cho nhau phải chăng chỉ như bóng nắng?Năng lung linh buổi sớm mai, nắng rực rỡ lúc trưa về, nắng phai dần khi chiều đến...và rồi nắng chìm vào đêm, lịm tắt...

Lời ru tình ta dành cho nhau phải chăng chỉ như sóng biển? Sóng dịu dàng khơi xa, sóng cồn cào gần bãi, sóng mạnh mẽ tung bờ trắng xóa...và rồi sóng chỉ còn là bọt tan...

Chúng ta đã không gặp nhau để giải thích cho những hoài nghi...Nhưng từ nơi xa xôi, em mong anh hãy hát một khúc ru tình thật nồng nàn, thật da diết...dù biết khúc ru tình ấy không có hình bóng em...

Hương Giang

Theo GUU

DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !