Khi tôi chạm đáy của nỗi buồn

 GTHN - “Giá như … Có người đợi tôi đâu đó giữa cuộc đời. Giá như … Có người ôm tôi mỗi tối. Giá như ... Có người ngồi nghe tôi kể bao vui buồn. Giá như ... Có thể ôm lấy ai và khóc lên.” Giá có thể ôm ai đó và khóc – Phạm Hồng Phước


Cuộc đời mỗi người có ai mà chưa từng chạm đến 2 chữ “giá như”…


Giá như … Tôi chưa từng quen ai đó


Giá như … Tôi hiểu biết sớm hơn về nỗi đau của cha mẹ


Giá như … Tôi đã không làm như thế thì đã không phải mệt mỏi


Giá như … Người tôi thương không làm những điều tổn thương tôi



Đời này không biết đã từng thốt ra bao nhiêu chữ “giá như”, nhưng rồi đó cũng chỉ là 2 chữ “giá như”, là 2 chữ để tiếc nuối về những chuyện đã qua, và có chăng để 2 chữ “giá như” ấy trở thành sự thật thì cũng là chuyện của của hiện tại và tương lai tôi cố gắng như thế nào để thay đổi điều đó mà thôi.


Tôi từng là đứa có rất nhiều bạn, và cũng không ít “bạn thân”, cũng đã có những người không dừng ở chữ “bạn” nhưng không quá một chữ “yêu”, dừng lại ở chữ “thương”. Tôi luôn hạnh phúc với những chữ “thương” mà tôi có, chữ “thương” với ông bà, với cha mẹ, với anh trai, và với những người bạn hơn một chữ bạn đấy… vì không biết từ đâu tôi “thương” họ hơn chính bản thân, những điều tôi làm, tôi cố gắng đều xoay quanh chữ “thương” đấy, nhưng đôi lúc chính chữ “thương” ây lại khiến tôi tổn thương quá nhiều.


Giá như … Tôi chưa từng “thương” quá nhiều


Giá như … Tôi có thể bớt đi những tình cảm chỉ riêng mình tôi biết


Giá như … Tôi không quan tâm nhiều hơn những điều họ muốn


Tôi nói đến 2 chữ “giá như” nhưng tôi không hối hận về quá khứ tôi đã sống, tôi chỉ tiếc nuối “Ừ! Sao mình không như thế sớm hơn”, để một ngày, khi tất cả mọi chuyện buồn xảy đến cùng lúc, khi một con bé đã quen nghe tâm sự người khác và che giấu cảm xúc của mình đang mang theo quá nhiều nỗi đau mà chẳng ai quan tâm, khi mà những điều tôi ghét nhất từ những người nó “thương” lại xảy ra, khi tôi đã chẳng còn muốn bản thân mình cố gắng, chẳng muốn giải thích, chẳng muốn làm gì cả, chẳng muốn về nhà… vì chăng tôi đã từng làm rất nhiều nhưng tất cả lại là con số 0, thì tất cả mọi thứ sẽ dừng lại, thoát khỏi guồng quay nó đã từng quay.


khi-toi-cham-day-cua-noi-buon

Bây giờ, tôi chỉ muốn nhìn lại bản thân, muốn ở cạnh gia đình – nơi chưa từng bỏ rơi tôi, dù chẳng phải là nơi tôi chia sẻ, nhưng đó lại là nơi mang cho tôi nhiều cảm giác bình yên và được quan tâm. Tôi bây giờ như một đứa trẻ, lạc lối giữa dòng đời, chỉ muốn làm nũng, chỉ muốn được chú ý, chỉ muốn được “hạnh phúc”.


Ừ! Vậy mà giờ đây, khi tôi ngồi đây, giữa dòng người dòng đời, cảm giác cô đơn lạc lõng vẫn xâm chiếm, tôi biết mình cần cố gắng để vượt qua tất cả, vì… tôi đã chạm đáy của nỗi buồn.

DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !