Ai cũng có một con bò
Một ngày nọ, Đức Phật và các tỳ kheo cùng ngồi dưới một gốc cây bồ đề. Đức Phật và các thầy đang định thiền định thì có một người Bà-la-môn nọ chạy đến với tâm trọng lo lắng, sợ hãi. Người này nói với Đức Phật rằng: "Này Sa Môn Cù Đàm, nãy giờ ngài ngồi thiền với các vị đệ tử ở đây có thấy con bò nào chạy ngang không?"
Đức Phật đáp: "Nãy giờ ta ngồi thiền với các thầy ở đây không thấy con bò nào chạy ngang cả".
Người Bà-la-môn nghe Đức Phật nói như vậy liền bỏ đi và tiếp tục tìm con bò của mình trong trạng thái hoang mang, lo sợ.
Đức Phật quay sang các thầy bên cạnh hỏi rằng: "Này các thầy, tại sao người đàn ông kia lại lo âu và sợ hãi như vậy?"
Các thầy tỳ kheo trả lời: "Vì người đàn ông này vừa mới bị mất một con bò".
Đức Phật hỏi tiếp: "Vậy các thầy có một con bò nào để mất không?"
Các thầy tỳ kheo đáp: "Thưa Đức Thế Tôn, chúng con không có con bò nào để mất cả".
Đức Phật nói: "Đúng rồi, vì các thầy chẳng có con bò nào để mất cả, nên các thầy mới có thể ngồi an nhiên tự tại và hạnh phúc dưới gốc cây bồ đề này".
Những thứ của cải vật chất xung quanh đều là những "con bò" cả. nếu mình không có tâm thái tự tại của một người học Phật, thì những "con bò" đó luôn làm mình lo âu sợ hãi. Vì mình có thì mình sợ mất, mất rồi thì đau khổ vô cùng.
Bài học nên nhớ
Lắng nghe lời Phật dạy về nỗi sợ mất mát, tâm thái không sợ mất mát thứ gì là một điều tuyệt vời của người học Phật. Đó cũng chính là mình học được cách sống chánh niệm. Chỉ khi biết buông bỏ muộn phiền, tâm mới thanh thản, cuộc sống mới thực sự an nhiên, tự tại.
Khi mà mình biết trở về với chính mình, mình yêu thương mình trước, mình sẽ cảm thấy có được sự nhiệm màu trong cuộc sống, cảm thấy hạnh phúc, trong cuộc đời, hạnh phúc do mình nắm giữ. Khi ta có một trái tim khỏe mạnh, ta hạnh phúc hơn những người đau tim.