Anh đã ở đâu?

GTHN - Trích nhật ký một ngày bình yên. "Bình yên để sống nâng niu bờ. Bình yên không ngờ. Bình yên se sẽ câu kinh bình yên"

anh-da-o-dau

Ngày bình yên lạ. Bình yên bởi hôm nay không phải lo nghĩ sẽ làm gì, đi với ai. Cứ thế mà sống thôi. Một mình như thế, lặng lẽ và âm thầm để mọi thứ xấu xa và mọi nỗi buồn trôi qua. Ừ thì, một mình, vậy lại hay. Mà nếu như không còn một mình nữa?

Anh sẽ không biết em là ai của ngày hôm nay, anh chỉ biết em ngày anh yêu em phải không anh? Phải chăng tình yêu là vậy? Dựng lên một cái tôi khi yêu chẳng phải ai cũng làm được. Yêu quá khứ luỵ tàn xấu xí của người thương, liệu có không? Mà điều đó có quan trọng? Tôi quá khứ làm nên tôi hiện tại. Khó lòng yêu quá khứ ấy nhưng anh có thể chấp nhận nó mà phải không anh?

Chấp nhận em - cô bé lủi thủi một mình trong căn phòng trống - người con gái ngồi cafe nghiền ngẫm tiểu thuyết mỗi sáng chủ nhật - cô tiểu thư không biết đến khổ cực - nàng công chúa luôn biết mình là ai và phải làm gì, anh có sẵn lòng? Nếu thật có, thì chắc e đã chọn đúng. Lúc ấy sẽ nhéo anh một cái thật đau bởi sau lâu đến vậy!

Bao lâu ư? Lâu rồi anh ạ, lâu đến mức em không tin vào tình yêu, cho đến khi anh xuất hiện, làm môi em nhoẻn hồng nhiều hơn, làm mắt em long lanh và tim e đập nhiều hơn. Và rồi anh sẽ làm như thế mãi chứ? Phải chăng tình yêu của anh quá đáng giá để em chờ đợi? Em tin rằng điều gì cũng có cái giá của nó mà...

Em chờ anh, dù anh đang ở đâu, người yêu ạ.

Theo GUU
DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !