Trên cả sự tha thứ

GTHN - Khi tôi trò chuyện với những người đã mất lòng tin vì phải trải qua một quá khứ nhiều nỗi đau, họ thường hỏi tôi: “Tôi phải tha thứ cho những con người đã làm tôi tổn thương ư?”. Xét cho cùng thì sự tha thứ không phải là bước đầu tiên trong việc hàn gắn mối quan hệ nhưng đó là điều cần thiết cuối cùng để chữa lành vết thương. Không nên ép buộc bản thân phải nói lời tha thứ khi chúng ta chưa thật sự sẵn sàng, bởi khi ấy, điều đó cũng chỉ là sự lừa dối. 

Một buổi sáng Chủ nhật, khi tôi đang ngồi trên hàng ghế đại biểu trong một cuộc họp để chờ đến lượt mình lên nói chuyện thì Craig Holiday, giám đốc một công ty bước lên bục phát biểu. Dắt theo đứa con trai 7 tuổi, Craig đã nói những lời mà tôi vẫn còn nhớ mãi: 

“Khi tôi bằng tuổi con trai tôi bây giờ, cha tôi đã bỏ nhà ra đi”, giọng nói ông bỗng trở nên khó khăn: “Tôi đã căm thù cha tôi vô cùng và luôn tự hỏi vì sao ông lại bỏ rơi tôi. Khi những đứa trẻ khác tự hào được cha đưa đến trường hay đến tham gia và cổ vũ cho những trận bóng đá, thì tôi lại lẻ loi một mình. Đôi khi tôi tự an ủi mình bằng một lý do nào đó mà tôi nghĩ ra; nhưng tận sâu thẳm trong lòng, tôi thấy thật cô đơn và tủi thân”. 

tren-ca-su-tha-thu

Craig đã làm mọi người có mặt trong buổi diễn thuyết hôm đó xúc động bởi câu chuyện về cuộc đời anh. Khi trưởng thành, Craig bước chân vào lĩnh vực kinh doanh bất động sản và đã đạt được một số thành công nhất định. Tuy nhiên, giấc mơ làm giàu của anh đã kết thúc nhanh chóng khi thị trường bất động sản bị khủng hoảng. Đang lúc vô cùng bế tắc thì một người bạn đã đưa Craig đến tham gia cuộc hội thảo tiếp thị; và trong tâm trạng liều lĩnh và tuyệt vọng, Craig đã đăng ký trở thành nhân viên tiếp thị. Anh đã dám ước mơ trở lại. Công việc của anh ngày càng phát triển nhanh chóng và chẳng bao lâu, Craig đã vươn lên dẫn đầu. Anh hy vọng những điều tốt đẹp sẽ đến với anh, với đứa con trai Taylor mà anh vô cùng yêu quý. Thế nhưng, mỗi khi nhìn Taylor, anh lại nghĩ đến cha mình và sự thù hằn lại trỗi dậy trong anh. Sự giận dữ cứ gặm nhấm tâm hồn Craig khiến anh không thể nào thoát ra được. Anh hiểu rất rõ rằng để tìm lại cảm giác bình an trong lòng, nhất định anh phải tha thứ cho cha dù rằng cha anh không xứng đáng được tha thứ. Mặc dù điều này là vô cùng khó khăn bởi không còn hy vọng gì ở việc xoa dịu vết thương lòng trong ký ức đã từng bị thương tổn, nhưng cuối cùng Craig đã vượt qua và sẵn sàng để tha thứ. 

Khi cảm giác thù hằn đã được trút bỏ, anh quyết định gặp mặt cha sau bao nhiêu năm xa cách. Đúng lúc thính giả thở phào nhẹ nhõm vì kết thúc có hậu của câu chuyện đầy xúc động thì Craig đã làm tất cả mọi người trong hội trường sửng sốt khi nghe anh nói thêm: “Hiện giờ cha tôi đang có mặt ở đây. Cha ơi, cha hãy lên đây và chia sẻ với chúng con, nếu cha muốn”. Một người đàn ông với gương mặt hằn những vết nhọc nhằn, mệt mỏi của thời gian nhưng không giấu được vẻ hạnh phúc, đang chầm chậm bước lên sân khấu. Bé Taylor vội chạy về phía ông nội với đôi cánh tay dang rộng. Hai ông cháu ôm chặt nhau và khóc. Còn Craig đứng lặng nhìn hai người mà đôi mắt đỏ hoe. 

Tất cả chúng tôi đều lặng yên trong giây lát để chia sẻ khoảnh khắc thiêng liêng của gia đình Craig. Nhiều người đã rơi nước mắt khi nghĩ đến sự đổ vỡ trong mối quan hệ ruột thịt của chính mình. Vài người bắt đầu vỗ tay để xóa tan không khí lặng lẽ này; và trong phút chốc, cả hội trường đều đứng dậy hoan hô, cổ vũ cho sức mạnh kỳ diệu của sự tha thứ và bằng chứng đẹp đẽ của sự hàn gắn lại mối thâm tình tưởng chừng như không thể nào hàn gắn nổi.

Theo nội dung của cuốn sách Dám Ước Mơ của nữ tác giả Florence Littauer
DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !