STT Ngôn Tình Hẹn Đẹp Như Mơ – Phỉ Ngã Tư Tồn

GTHN - Tác phẩm truyện ngôn tình Hẹn Đẹp Như Mơ là một câu chuyện dịu dàng và đầy cảm xúc, một tình yêu ở tuổi thanh xuân mơn mởn, ấm áp, tuyệt đẹp của mối tình Mạnh Hòa Bình và Vưu Giai Kỳ. Câu chuyện để lại cho các bạn độc giả những xúc cảm bồi hồi, đau thương, mất mát… Qua tác phẩm Hẹn Đẹp Như Mơ đã để lại những lời thoại vô cùng hấp dẫn khiến người xem phải lưu lại trong tâm. Vậy những câu trích dẫn đó là gì, cùng xem stt, quotea & trích dẫn ngôn tình Hẹn Đẹp Như Mơ dưới đây các bạn nhé.

stt-ngon-tinh-hen-dep-nhu-mo-phi-nga-tu-ton

Hẹn Đẹp Như Mơ tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn là một trong những cái tên quá quen thuộc với độc giả trẻ, ra đời 18 tác phẩm và trong đó có 7 tác phẩm được chuyển thể thành phim truyền hình nhiều tập. Phỉ Ngã Tư Tồn đã khẳng định vị trí của mình trong giới văn học trẻ phong cách sáng tác “bi tình” rất đặc trưng. Phong cách sáng tác quay quanh nhân vật nam và nữ chính với một tình yêu thanh xuân. Truyện Hẹn Đẹp Như Mơ là một trong các tác phẩm đỉnh cao của Phỉ Ngã Tư Tồn, đã lấy đi bao nước mắt của độc giả.

1. Cô đeo nhẫn lên cổ, bởi vì như thế, bởi vì nó kề sát tim, nó sẽ đập cùng với tim cô, cùng với mạch máu, cùng đập, nó sẽ mãi mãi ở đó, giống như anh, mãi mãi ở đó.

2. Cô đừng buồn, mẹ cháu nói, lúc cô buồn, người yêu thương cô sẽ càng buồn hơn. Cho nên mỗi lần cháu ngã, mặc dù rất đau rất đau, nhưng cháu không bao giờ khóc, bởi vì cháu sợ hễ cháu khóc, mẹ cháu sẽ càng đau lòng hơn.

3. Yêu một người không chỉ là độc nhất vô nhị. Yêu một người còn hy vọng người đó hạnh phúc hơn cả bản thân mình, vui vẻ hơn bản thân mình.

4. Vận mệnh giống như một bàn cờ, đến cuối cùng, mỗi quân cờ đều không thể di chuyển, rất nhiều sự ràng buộc, sống không bằng chết.

5. Mỗi lần muốn rơi nước mắt, em sẽ ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao, như vậy nước mắt sẽ không chảy xuống.

6. Tình yêu được đảm bảo bởi điều kiện vật chất, sẽ tương đối dài lâu.” – “Nhưng, cái định luật đó lại không thể quay ngược lại được, bởi vì cho dù có được đảm bảo về vật chất, cũng chưa chắc sẽ có tình yêu.

7. Có những thứ, rõ ràng là ở ngay bên cạnh, lại không có cách nào tìm được nó.

8. Rất nhiều người dùng cả đời để tưởng nhớ một tình yêu.

9. Trước đây em cũng giống như anh, em cho rằng hy sinh có thể tác thành hạnh phúc, nhiều năm nay em mới biết em sai rồi, hy sinh bản thân mình nhưng lại không hề mang đến hạnh phúc cho người khác. Bởi vì thật sự yêu một người, cho dù là rời xa, người kia cũng không thể vì thế mà dừng yêu anh ấy. Rất nhiều năm trước em nói với một người, em không yêu anh ấy nữa, lúc nói câu nói đó, em thà rằng bản thân mình chết đi cho xong, nhưng bây giờ em mới hiểu, cho dù lúc đó em có chết thật, anh ấy cũng không dừng yêu em.

10. Cha mẹ của mình, cho dù có nhiều khuyết điểm hơn nữa, nhưng vẫn là người thân quan trọng nhất, đừng để đến lúc mất đi họ rồi mới hiểu được sự trân trọng.

11. Thật ra trong tim mỗi người, đều có một cuộc bể dâu.

12. Lúc còn trẻ chúng ta từ bỏ, cho rằng đó chỉ là một cuộc tình, nhưng cuối cùng mới biết, đó thực ra là cả cuộc đời.

13. Anh mỉm cười, cúi thấp đầu xoay xoay chiếc cốc, nhìn những giọt rượu màu hổ phách trong chiếc cốc, mùi đặc như mật ong, phảng phất xộc lên mũi. 30 năm, năm tháng lâu như vậy, mới ủ thành loại rượu ngon như vậy, những tâm sự chồng chất đó nếu mà lên men, cũng dần dần sẽ ủ thành vị cay thơm chát đắng thế này, khi uống vào không cảm thấy gì, sau đó dần dần như từng sợi từ họng đến dạ dày, vừa buồn bã vừa dễ chịu, cảm giác nóng bỏng dần dần thấm vào trong, sẽ có một cảm giác choáng váng nhè nhẹ, có lẽ là vận mệnh đã định trước.

14. Giai Kỳ, nếu em thật sự yêu anh, anh vĩnh viễn cũng không thể tha thứ cho bản thân mình.

15. Giai Kỳ, anh rất cảm ơn em, thời gian dài trở lại đây, có em ở bên cạnh anh, anh cảm thấy rất mãn nguyện. Nhưng bây giờ anh muốn em rời xa anh.

16. Bởi vì anh yêu em, anh hy vọng em có thể sống hạnh phúc. Cho nên, xin em rời xa anh.

17. Giai Kỳ, trước đây anh vẫn nghĩ, nghĩ rằng có thể ở bên cạnh em. Nhưng sau này anh mới hiểu được một số chuyện, có rất nhiều thứ, không phải là anh muốn mà có thể có được. Giai Kỳ, em thật sự rất tốt, nhưng anh không yêu em nữa.

18. Cả đời này anh không hề biết cảm giác nhớ một người là như thế nào, nửa đêm tỉnh dậy, bỗng thấy nhớ em. Cho dù anh ở đâu, cho dù là anh ở nơi nào, anh cũng nhớ đến em. Cuối cùng anh gọi điện cho em, vừa nghe thấy giọng nói em anh lại yếu lòng, mỗi lần anh đều nghĩ, đây sẽ là lần cuối cùng, lần cuối cùng anh gặp em, lần sau anh sẽ không gọi điện cho em nữa, anh phải quên em…

19. Kiếp này anh không thể nữa, cho nên, kiếp sau anh nhất định sẽ đợi em, anh sẽ đợi em sớm hơn tất cả người khác, đợi em sớm hơn một chút.

20. Lúc còn trẻ chúng ta từ bỏ, cho rằng đó chỉ là một cuộc tình, nhưng cuối cùng mới biết, đó thực ra là cả cuộc đời.

21. Có lúc em thật sự rất dũng cảm, dũng cảm đến mức gần như ngu ngốc, anh luôn nói , em cô độc đến dũng cảm. Thực ra anh cũng chỉ hy vọng người con gái anh yêu, bình thường mà yếu đuối, không cần việc gì cũng tự mình gánh vác, khi có việc gì xảy ra, đều có thể có người giúp cô ấy che chắn trước mưa bão, có người dùng hết sức mình để bảo vệ cô ấy, yêu thương cô ấy. Anh chỉ hy vọng em có thể an nhàn mà hạnh phúc, cùng với người em yêu, sống yên ổn hết nửa đời còn lại. Anh không cần em phải dũng cảm, anh chỉ cần em hạnh phúc.

22. Em đừng cho rằng anh đợi em, là do anh chưa gặp được một người tốt thôi – nếu thật sự gắp được, làm gì có chuyện đợi em. Nhưng Vưu Giai Kỳ, nhiều năm nay anh tìm mãi, vẫn không thể tìm được người thứ hai như em.

23. Tình yêu được đảm bảo bởi điều kiện vật chất, sẽ tương đối dài lâu. Nhưng, cái định luật đó lại không thể quay ngược lại được, bởi vì cho dù có được đảm bảo về vật chất, cũng chưa chắc sẽ có tình yêu.

24. Mỗi lần muốn rơi nước mắt, em sẽ ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao, như vậy nước mắt sẽ không chảy xuống.

25. Tình yêu không phải vấn đề thích hợp hay không thích hợp, đó là một loại cảm giác tựa như uống một ly rượu mạnh, có khổ đau, có say mê, có nóng bỏng, cũng có chua xót, đau đớn cũng là mãnh liệt.

26. Những sự việc từ trước đến này đều trở thành cát bụi, bị gió thổi vào trong thời gian không để lại một vết tích..

27. Anh không hiểu, anh chỉ biết rằng trên thế gới này đối với anh em là quan trọng nhất.

28. Từ lúc rời xa Mạnh Hòa Bình, cô vẫn luôn cho rằng, bản thân mình đã không còn duyên phận với hạnh phúc.

29. Khi còn trẻ, luôn có chút ngây thơ, cho rằng cái gì cũng có thể nắm trong tay, thứ hạnh phúc đó, sẽ tồn tại mãi mãi cùng trời đất.

30. Anh rời xa cô đã quá lâu, không còn thuộc về cô nữa, nhưng lại một lần nữa bước vào sinh mệnh cô, tàn nhẫn như vậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn.

31. Có rất nhiều rất nhiều thứ trên thế giới này, cuối cùng đều dần dần mất đi theo thời gian, bị con người lãng quên, không còn nhớ đến nữa.

32. Khách sáo như vậy, lịch sự tôn trọng nhau như khách, nhưng ở giữa lại ngăn cách bởi một con đường dài đau khổ, không thể nào trở về trước đây được nữa.

33. Yêu một người không chỉ là độc nhất vô nhị. Yêu một người còn hy vọng người đó hạnh phúc hơn cả bản thân mình, vui vẻ hơn bản thân mình.

34. Sau này mới biết có những thứ rất mỏng manh, không có cách nào bù đắp, không có cách nào quay lại được.”

35. Sinh, lão, bệnh, tử……… thời thiếu niên đó ai đã từng hăng hái, cho rằng không có gì là không thể, sắc sảo mới dần dần bị phai mờ theo thời gian.

36. Anh chỉ hối hận một điều, anh hối hận rằng sao không gặp em sớm hơn. Để em chịu bao nhiêu đau khổ, còn bản thân anh lại đi vào bao nhiêu con đường không đáng.

37. Khoa học kỹ thuật đã phát triển như vậy, dường như tất cả các ngõ ngách trên thế giới này, cho dù là nơi xa xôi bên kia đại dương, cũng có thể được vệ tinh GPS tìm thấy. Nhưng có những thứ, rõ ràng là ở ngay bên cạnh, lại không có cách nào tìm được nó.

38. Lúc còn trẻ cô yêu một người, cho rằng tình yêu sẽ tồn tại mãi mãi. Sau này nhiều chuyện xảy ra như thế, cô luôn cho rằng, bản thân mình không còn sức lực nữa, để yêu một người khác. Lúc cô quay người đi, anh lại cứ ở đó, luôn ở đó đợi cô.

39. Mỗi lẫn muốn rơi nước mắt em sẽ ngẩn đầu lên ngắm những ngôi sao , như vậy … nước mắt sẽ không chảy xuống.

40. Có rất nhiều, rất nhiều thứ trên thế giới này, cuối cùng đều dần dần mất đi theo thời gian, bị con người lãng quên, không còn nhớ đến nữa.

41. Tất cả mọi thứ anh với cô đã từng có, đẹp như thế, tốt như thế, cho dù không thể tìm lại được, nhưng đã từng trải qua như thế, cũng là đáng giá.

42. Nhưng em muốn nói là tình yêu không thể so sánh được, anh đã dốc hết sức lực của anh, em cũng dốc hết sức lực của em, nếu anh cho rằng em vẫn chưa đủ yêu anh, đó là vì em không kịp, không có đủ thời gian, không có đủ tuổi trẻ, để yêu anh như yêu anh ấy.

Một tình yêu đẹp của tuổi thanh xuân mơn mởn, những thời khắc ấm áp, tuyệt đẹp của mối tình Mạnh Hòa Bình và Vưu Giai Kỳ chỉ còn mãi mãi là một giấc mơ, một giấc mơ đẹp đến mức không chân thực. Nhưng mối tình đấy lại khép lại một chuyện tình dang dỡ, để rồi sau đó Nguyễn Chính Đông bước vào cuộc đời của Giai Kỳ một cách lạ lùng. Giằng xé giữa quá khứ và thực tại, giữa tình yêu và sự cao thượng, giữa hận thù và tin yêu, Giai Kỳ đã chọn lựa điều gì để có thể đem lại hạnh phúc cho mình và những người mình yêu?

Hẹn Đẹp Như Mơ tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn là một tác phẩm đáng để các bạn độc giả chiêm nghiệm hết được cái tình yêu đẹp của tuổi thanh xuân. Hi vọng qua tác phẩm, các bạn sẽ thích những lời trích dẫn Hẹn Đẹp Như Mơ, nhấn like và share bài viết nếu hay nhé.

DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !