Lấy chồng nhà giàu...

GTHN - Lúc trước, khi trẻn hơn bây giờ, tôi thường ước và nói nhất định mình sẽ lấy một người chồng khá giả. Vì nói thật ngày đó nhà tôi rất nghèo, tôi quá sợ, quá ám ảnh cái nghèo...

bo-di-ma-song-meo-xu

Nhưng bây giờ, khi đã "đỡ" trẻ hơn, khi đã tận mắt chứng kiến quá nhiều cuộc hôn nhân chẳng "môn đăng hộ đối", tôi lại bắt đầu thấy sợ, rất sợ nếu phải lấy chồng nhà giàu.

Họ giàu, họ có tiền, họ thường nghiễm nhiên cho mình cái quyền là bề trên, quyền được đứng trên người khác.

Cái kiểu thông gia bên giàu bên nghèo, chẳng khác nào đôi đũa lệch, cái đũa ngắn nhìn cứ so xíu tội tội thế nào ấy.

Bạn tôi lấy chồng nhà giàu, ngày cưới bạn, bố mẹ bạn ở quên lên nhà hàng dự đám cưới con. Bên đằng chồng, mẹ chồng, bác chồng... mặc áo dài kim sa hạt cườm lóng lánh, cười nói sang sảng. Bố mẹ bạn người nhỏ thó, ngồi gọn lỏn một góc. Lúc mẹ chồng đi qua, mẹ bạn sửa soạn nụ cười chào, bà ta phớt lờ như không thấy sự tồn tại của mẹ bạn. Tôi thấy tội nghiệp, cay cay mắt, tôi nghĩ sau này nếu tôi định kết hôn với ai, yêu cầu đầu tiên của tôi là họ bắt buộc phải tôn trọng bố mẹ tôi. Nếu họ coi thường bố mẹ tôi, họ có là hoàng đế tôi cũng sẽ phủi tay không màng.

Bạn lấy chồng giàu mà tôi thấy khổ quá. Ngày cưới người ta phải cười mà nước mắt bạn, nước mắt mẹ bạn lại rơi xuống nhiều quá. Có đáng không bạn?

Tiền có thể mua được hạnh phúc, nhưng phải là tiền do mình làm ra, tạo dựng nên. Nếu muốn lấy chồng nhà giàu, thì trước hết bạn cũng hãy thật giàu. Nếu không, mang phận nghèo hèn mà bước chân vào nhà người ta đắng lắm.

***

Theo nội dung của cuốn sách Bơ Đi Mà Sống của tác giả Mèo Xù
DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !