Bạn chung đường

GTHN - Có một dạo rõ ràng mình chỉ thích mặc quần bò rách te tua, mình chán ghét những chiếc quần âu già nua cũ kĩ, ấy thế mà bỗng dưng một ngày mình lại nhận ra chiếc quần bò rách te tua kia trông thật dở hơi ngốc nghếch, mình xỏ lên người chiếc quần âu, rồi ngắm nhìn mình trong gương, mỉm cười thật hài lòng vì thấy hình như mình đã thực sự trưởng thành.

bo-di-ma-song-meo-xu

Ừ! Đúng rồi, mình sẽ đổi thay theo từng ngày, và ngay cả con đường mình đi cũng sẽ thay đổi, chẳng bao giờ mình đi mãi trên một con đường.

Trong mỗi hành trình cuộc đời chúng mình đi, chúng mình sẽ gặp, sẽ làm quen, sẽ có thêm bạn bè. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc mình sẽ cùng với họ tiếp tục đi chung suốt phần đời còn lại. Khi đi hết một đoạn đường cần phải đi, mình sẽ phải chuyển sang một đoạn đường mới, và đoạn đường ấy không giống như đoạn đường bạn bè mình định đi, bởi họ cũng cần rẽ sang một đoạn đường khác. Mỗi người vì mải miết đi trên con đường của mình mà dần dần lãng quên nhau.

Đừng trách họ vô tâm, cũng đừng trách họ vô tình, trái tim và thời gian của mỗi người là có hạn, làm sao có thể chứa đựng một lúc bao nhiêu người, bao nhiêu mối bận tâm.

Cũng đừng quan trọng việc đi cùng nhau được bao lâu, đừng bận tâm đến việc khi đường đi chung đã hết, ta còn có nhớ về nhau không? Chỉ cần nhớ luôn đối đãi với nhau thật chân tình cho những ngày tháng còn ở cạnh, vậy là cũng đủ hạnh phúc rồi.

***

Theo nội dung của cuốn sách Bơ Đi Mà Sống của tác giả Mèo Xù

DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !