GTHN - Đôi dòng tâm sự nho nhỏ ...
Tình cờ đọc được một bài báo về tình yêu vô cùng cảm động của một đôi vợ chồng trẻ ở Huế. Yêu nhau từ thời còn đi học, từ lúc còn chờ nhau trên từng chuyến đò, họ cứ bên nhau mặc kệ định mệnh cay nghiệt :). Người con trai biết bạn gái mình bị bệnh hiểm nghèo từ lúc chưa cưới, nhưng vẫn hết lòng tìm cách thuốc thang chạy chữa cho cô gái, rồi khi cô yếu dần, anh quyết lòng lấy cô làm vợ, mặc kệ những can ngăn từ gia đình. Họ sống với nhau 3 ngày, thì cô mất. Đau đớn mất mát trong anh cứ còn mãi, 4 năm rồi vẫn chiều chiều ra mộ nói chuyện với vợ, đêm đêm vẫn nhọc lòng ám ảnh nỗi đau cái ngày cô mất, đám tang của cô...
Có bạn nói, nhờ có câu chuyện này nên tin hơn vào tình yêu. Có bạn hỏi, trên đời còn đàn ông tốt như vậy không? :)
Cá nhân mình, chưa bao giờ mất lòng tin vào tình yêu, và chưa bao giờ mất niềm tin vào con người.
Mình tự hỏi, không biết những người không tin vào tình yêu, liệu đã yêu bao nhiêu lần, liệu đã đau bao nhiêu lần, đau vì cái gì, mà lại không thể tin vào tình yêu nữa. Đừng đổ lỗi cho tình yêu, bởi bản chất tình yêu là cảm xúc, nó đâu có lỗi gì. Chính con người mới khiến tình yêu nhuốm màu tội lỗi. Yêu và ích kỷ. Yêu và khát khao chiếm hữu. Yêu và không làm chủ được bản thân. Yêu mà đòi hỏi thái quá. Phải, mình dùng từ "và" chứ không phải từ "nên". Bởi vốn yêu không sinh ra những thứ đó. Ích kỷ, khát khao chiếm hữu, không đủ bản lĩnh làm chủ bản thân, đòi hỏi thái quá, đều xuất phát từ tính cách và con người của bạn. Tại sao trên đời vẫn có những mối tình đơn phương nhiều năm mà không mong đền đáp? Tại sao vẫn có những tình yêu bất chấp ngôn ngữ, hình dáng, bệnh tật, đói nghèo? Tại sao vẫn tồn tại những tình yêu đến trong chờ đợi muộn màng? Bởi vì chính nhân cách của những con người tạo nên câu chuyện tình yêu đó, chứ không phải rằng tình yêu của họ lớn hơn tình yêu của chúng ta.
Còn đàn ông tốt? Hẳn từ lúc sinh ra bạn ấy toàn gặp người xấu. Vậy thì mình may mắn, vì mỗi người con trai mình đã gặp trong cuộc sống này đều là người tốt, rất tốt, vô cùng tốt. Họ đều là những người chăm chỉ, tốt bụng, quan tâm đến bạn bè, gia đình. Không phải tốt, họ đều là những chàng trai tuyệt vời, tuyệt vời đến đáng yêu :).
Nhưng đàn ông tốt không có nghĩa vụ phải yêu bạn trọn đời trọn kiếp. Tại sao bạn được yêu người bạn muốn, mà lại cứ khư khư muốn anh ta yêu mình thôi. Đàn ông tốt cũng có cảm xúc. Họ chỉ yêu người họ muốn yêu. Họ sẽ ở bên người họ muốn ở bên. Đừng vội, mình không nói là bỏ cuộc đi, bạn cứ yêu nếu bạn muốn, bạn cứ chờ nếu bạn muốn, bạn cứ đau nếu nỗi đau chưa đủ để bạn buông xuống, nhưng đừng ích kỷ, làm ơn đừng cố níu hay làm những gì không đáng. Nhân cách của bạn đáng giá hơn một người đàn ông không cần bạn. Bạn vẫn cần nó để sống, để làm việc, để gặp gỡ và yêu thương, hoặc tiếp tục yêu thương.
Đôi khi, bi kịch trong tình yêu, không phải là vì người này tốt người kia xấu, không phải lừa lọc dối gian, mà là giữa những người tốt với nhau, và cách con người ta đối diện với yêu thương của chính mình. Họ không kiểm soát được hành động và suy nghĩ khi chất xúc tác cảm xúc khiến họ như điên dại mà làm nhiều điều đáng sợ. Đôi khi, đó lại là bất lực giữa những cảm xúc trái chiều, là băn khoăn giữa điều này điều kia, có khi là sự lựa chọn về cảm xúc và sự phù hợp, đôi khi mình không được lựa chọn, không có nghĩa là mình không được yêu. Vậy thì làm ơn, học cách cảm thông, tha thứ, nhẫn nhịn, lắng nghe, thấu hiểu, hy sinh, rồi hẵng yêu thương.