Trong bài viết status về cảm xúc ngày hôm nay, chúng tôi chia sẻ dòng trạng thái cảm xúc về tình yêu, cảm xúc của khi đang ở trong một mối quan hệ không rõ ràng, hay mối tình đơn phương và những kết thúc không tốt đẹp. Status cảm xúc trong tình yêu rất đa dạng theo mối quan hệ, có thể là hạnh phúc, đau buồn, cô đơn, lưng chừng của thứ tình cảm mơ hồ. Nếu bạn đang muốn tìm một dòng trạng thái để nói lên cảm xúc của mình trong mối quan hệ gọi là tình yêu thì tham khảo ngay dưới đây nhé.
STT Cảm Xúc Về Trái Tim
1. Nếu trong lòng người ấy có tôi, thì trong giây phút đó, người đã không bỏ mặc tôi mà ra đi như thế.
2. Màu sắc, cũng giống như nét mặt, thường theo sự thay đổi của cảm xúc. – Pablo Picasso
3. Thích một người, vốn đâu cần lí do. Cảm giác rung động tinh tế này xuất phát từ cảm xúc không thể kìm nén.
4. Có những ngày tháng chông chênh đến kỳ lạ. Một chút đau thương, một chút mệt mỏi xen lẫn những lo lắng muộn phiền mà bản thân lại không biết chia sẻ với ai.
5. Mất ai đó ta yêu thương là điều thật kinh khủng, nhưng điều tệ nhất là chưa bao giờ gặp được một ai như thế.
6. Tình yêu có vẻ không ranh giới thế nào, lại gây phiền não thế ấy. – Khaled Hosseini, Người đua diều
7. Cuộc sống, ngay cả khi con phủ nhận nó, ngay cả khi con sao nhãng nó, ngay cả khi con từ chối công nhận nó, nó vẫn mạnh hơn con. Mạnh hơn tất cả. – Bố đã từng yêu – Anna Gavalda
8. Tắm rửa sạch sẽ, ngắm một đóa hoa, ăn một bữa cơm. Nếu bạn thấy vui vẻ thì cũng không hẳn là vì được tắm rửa thoải mái, vì hoa nở thật đẹp hay món ăn hợp khẩu vị, chủ yếu là vì trong lòng bạn không có ưu phiền.
9. Một chiếc ô bị gió làm hỏng trong cơn mưa lớn, có người sẽ đi mua một chiếc chắc chắn hơn, nhưng có người lại không chọn ra ngoài vào những ngày mưa nữa.
10. Chúng ta luôn có lí do cho những điều bản thân nghĩ rằng quan trọng, để rồi phải hối tiếc khi bỏ lỡ những thứ tưởng chừng đơn giản nhất…
11. Đến một lúc nào đấy, chúng ta chẳng còn muốn nói với nhau lời nào nữa. Không phải vì mình không biết nói gì với nhau, mà là vì anh tìm được một người khác để lắng nghe, còn em thì im lặng.
12. Người ta hay dùng hai từ “duyên phận” để làm lý do cho sự thay lòng.
13. Và con người nên tử tế, thế giới này nên tử tế; cây cối gật đầu thoả thuận. – Tư Duệ
14. Chốn bình yên của em luôn luôn là vòng tay anh.
15. Chúng ta luôn thấy những điều không nên thấy để rồi có những cảm xúc không nên có.
16. Ở thời điểm này tôi không còn thấy có trong có ngoài vì mọi cánh cửa đời đã mở. Chuyện đi về giữa những sở địa xa xôi không còn là vấn đề thời thượng nữa. Ai rồi cũng sẽ gặp nhau. – Chuyển Hoán – Trịnh Công Sơn
17. Cảm giác tồi tệ nhất trên đời này là khi bạn cảm thấy bản thân như đang làm phiền người duy nhất mà bạn muốn nói chuyện cùng.
18. Đã hơn một lần tôi thống nhất với lòng mình rằng hạnh phúc mong manh đừng cố thử. Vậy mà khi đứng trước sự răn đe người này có thể bị đánh cắp vẫn cảm thấy bản thân đang bị hù doạ đến khờ cả người ra. Không có cũng bày đặt sợ mất. Tức giận với sự chộn rộn của chính mình. – An Trương
19. Nước lũ không dập tắt nổi tình yêu, sóng cồn chẳng tài nào vùi lấp. Ai đem hết gia tài sự nghiệp mà đổi lấy tình yêu, ắt sẽ bị người đời khinh dể. – Tư Duệ
20. Bên trong tất cả những người bình thản nhất, biết đâu đấy là một sự trống rỗng chực chờ đổ nát, khóc không thành tiếng, nói không thành lời. – An Trương
21. Luôn có một người, không phải là yêu, nhưng khiến bạn muốn đối xử thật dịu dàng.
22. Đã qua rồi cái tuổi chỉ mới xao động mà phát cuồng lên vì một ai đó. Cảm xúc đôi khi chỉ là nhất thời mà thôi.
23. Đáng sợ nhất không phải là đau khổ. Mà đáng sợ nhất chính là khi, đến cả đau khổ cũng phải đi tìm để lắp đầy chiếc hộp cảm xúc đã rỗng tuếch từ bao giờ.
24. Đến một ngày khi những cảm xúc đời thường mà bạn cũng chẳng có thì bạn mới hiểu để phải thấy tôi cười đùa và nói nhảm hàng ngày trở thành một thách thức và kỹ năng khó như thế nào mà tôi phải đối mặt!
25. Chúng ta dùng cả đời gạt bỏ sự kỳ vọng của người khác để tìm ra con người thật của chính mình, vì vậy hi vọng mỗi người đều có thể sống như những gì mà bản thân mình mong muốn.
26. Sự bình yên của người lớn là một nửa hiểu và một nửa quên.
27. Dường như đất không chật, mà do lòng người chật. Nên thành phố càng chật, tủn mủn và nát vụn. – Nguyễn Ngọc Tư
28. Chỉ một điều làm tôi khiếp sợ. Tựa như cành liễu tắm trong ánh mặt trời rồi giây lát sau lại đung đưa trong gió bão, như hoa anh đào nở chỉ để tàn, đó chính là thời gian cứ trôi đi.
29. Xin đừng lay vội, đừng đánh thức tình yêu, cho đến khi tình yêu ưng thuận.
30. Tôi đã nói với em tất cả mọi điều rằng bàn tay của tôi đã luôn tìm kiếm bàn tay em, nhưng kết cục tôi đã không tìm thấy và phải nắm lại trong đau khổ.
31. Từ bỏ là một việc rất dễ dàng, nhưng mỗi lần đánh mất một thứ gì đó, họ lại lao vào lượm lặt những mảnh vụn bị thiếu, với một sự kiên nhẫn đến ngoan cố.
32. Bất kì ai đang yêu đều tìm cái phần thiếu hụt của bản ngã mình. Cho nên họ cảm thấy buồn khi nghĩ đến người mình yêu. Giống như khi ta bước vào một căn phòng đầy kỷ niệm thân thương mà đã bao lâu ta không trở lại.
33. Chỉ vì em đã trở nên kiên cường hơn với nó, không có nghĩa là em đã được chữa lành từ nó.
34. Điều buồn nhất trong tình yêu là bạn xem anh ấy như câu đọc hiểu, vắt óc ra để có kết quả với anh ấy nhưng anh ấy chỉ coi bạn là câu trắc nghiệm, chỉ đơn giản chọn có hoặc không.
35. Luôn có một vết nứt trong mọi thứ, đó là nơi ánh sáng chiếu vào.
36. Những lúc bạn nói rằng bạn rất buồn, người ta cùng lắm cho được một hai câu an ủi. Nhưng rồi tất cả, bạn phải làm một mình. Cuộc sống chính là như vậy! Đau đớn, khó nhọc, tổn thương…tất cả phải chịu đựng một mình. Nhưng vẫn phải niềm nở hăng hái tiến về phía trước. Vì đời này, không chứa chấp những con người chỉ biết ngoảnh lại. Thực ra chúng ta chưa từng hết cô đơn…
37. Bất kỳ một mối quan hệ nào, nếu cứ phải nuông chiều cảm xúc của người kia, nếu bạn thấy chán nản và mệt mỏi. Thì nó là dấu hiệu của sự “không bền vững”. Hãy cân nhắc, lắng nghe trái tim bạn, còn muốn tiếp tục không? Hay dừng lại?
38. Nhiều khi cảm thấy bản thân chẳng thuộc thế giới nào. Đi đến đâu cũng thấy lạc lõng.
39. Mỗi lần có ý định không làm người tốt nữa, tôi lại gặp một người tốt. – An Trương
40. Cuộc đời có rất nhiều chuyện đủ để khiến bạn sụp đổ, nhưng thứ có thể thật sự khiến bạn sụp đổ chính là tâm trạng của bạn.
41. Nếu người ấy thích bạn thì bạn không cần phải là người chủ động tìm kiếm đề tài để trò chuyện.
42. Việc anh cứ bất thình lình đến và đi quá nhiều lần sẽ tạo cho em một thói quen không còn chờ đợi. Mà sẽ chẳng có mối quan hệ nào tha thiết cả, nếu ở đó người ta chẳng chờ đợi điều gì. – An Trương
43. Có một điều cay nghiệt hơn cả vạn lời nói đó là một ngày nọ, chúng ta không còn cảm giác hiếu kì muốn biết gì về họ nữa. Càng không muốn họ biết chuyện xảy đến với mình. Sự quan tâm mấy chốc là một ngữ nghĩa xa xỉ nhạt nhoà. Không phải tự nhiên, đều là từ nhiều lần thất vọng mà thành. – An Trương
44. Có một số người ngay cả chó heo bò gà còn không sánh bằng, sống lãng phí khí trời, chết lãng phí đất chôn, nửa sống nửa chết lại lãng phí đồng tiền bát gạo, vậy mà vẫn còn mặt mũi sống được trên đời này quả thật có dũng khí, đừng nghĩ rằng cứ bước đi trên hai chân đều gọi là người.
45. Tình cảm có khi chỉ là chuyện của một người, chẳng liên quan tới bất kỳ ai. Yêu hoặc không yêu chỉ có thể tự mình ngắt bỏ. Vết thương là nỗi nhục do người khác đem lại, ảo giác do mình tự lao theo. Vết thương đau đớn nhất luôn khó kể thành lời. Chỉ có thể tìm một góc tối giấu mình.
46. Có nhiều ngày tháng mọi thứ chẳng ra làm sao cả, giống như một bức ảnh rối loạn, dù có cố chỉnh sửa thêm màu sắc thì cũng không ra được một nét tươi sáng nào.
47. Một trong những điều vừa tàn nhẫn vừa nực cười đến mức chẳng buồn trách của nhân gian này đó là, người ta tự tin nói yêu nhau rồi sau đó lại tự tin nói không còn yêu nhau nữa. – An Trương
48. Khi bạn nói ra bí mật của mình, chính bạn còn không giữ được thì trông mong gì người khác giữ bí mật cho bạn?
49. Sau tất cả, ông trời nhiều nhất cũng chỉ có thể trả cho em một bầu trời đêm để em tự mình đối diện, tự mình ngoi lên. – An Trương
50. Bản thân tôi là người vô cùng có nguyên tắc, mà nguyên tắc của tôi đơn giản chỉ ba từ “Tùy tâm trạng”.
STT Xuất Phát Từ Trái Tím
51. Có những lúc tự nghĩ nhiều, tự buồn, tự xa lánh những người yêu quý mình, để rồi cô đơn mới than trách không có ai bên cạnh.
52. Có đôi lúc đứng ở bên đường ngắm nhìn dòng người ngược xuôi, tôi lại cảm thấy thành phố còn hoang vắng hơn sa mạc. Mọi người ở gần nhau đến thế nhưng tuyệt nhiên không biết đối phương đang nghĩ gì. Ồn ào huyên náo như vậy, nhiều người đang nói chuyện như vậy, nhưng lại chẳng có ai thật lòng lắng nghe.
53. Những người không muốn lớn lên luôn luôn trưởng thành trong tích tắc.
54. Cách nhìn nhận cuộc sống của mỗi người chịu ảnh hưởng rất lớn từ những chuyện họ đã trải qua. Nếu bạn cảm thấy nó quá u ám, hãy cảm ơn cuộc sống bình yên của mình thay vì tìm cách chỉ trích quan điểm của người khác.
55. Tôi nhận ra, mình chỉ như chiếc túi không đáy, có thể chứa đựng rất nhiều cảm xúc đến từ mọi người. Nhưng chỉ mãi là nhận mà thôi, tôi không thể chia sẻ cho họ những cảm xúc nơi tận cùng của chiếc túi, đã ngự trị từ rất rất lâu rồi.
56. Đừng hỏi về phong cảnh trên con đường đã đi qua. Khi bạn đã lựa chọn một con đường, phong cảnh trên con đường khác sẽ chẳng có liên quan gì đến bạn. Mong bạn một đời an yên, một đời dũng cảm, có tình yêu có thể tìm, cũng có ước mơ có thể theo đuổi.
57. Bạn phải thực sự rất đặc biệt mới có thể giữ người khác ở lại bên cạnh mình trong khi chẳng cần làm gì, giữ nguyên tôn ti kiêu hãnh. – An Trương
58. Nhiều chuyện giống như là tấm cửa kính, phóng tầm mắt ra ngoài qua cánh cửa là bầu trời quang đãng muôn dặm, còn khoảnh khắc mở cửa ra lại mưa gió ướt sân…nhưng bạn đâu thể đóng cửa cả đời, dẫu biết bên ngoài là mưa gió bão bùng, thì bạn vẫn phải bước ra đối mặt.
59. Nếu em thông minh hơn, xinh đẹp hơn, liệu có đủ khiến anh nhìn về phía em một chút?
60. Chúng ta dùng cả đời gạt bỏ sự kỳ vọng của người khác để tìm ra con người thật của chính mình, vì vậy hi vọng mỗi người đều có thể sống như những gì mà bản thân mình mong muốn.
61. Có đôi khi chúng ta chẳng biết làm thế nào mới là tốt nhất cả. Vì chúng ta không biết như thế đã là tốt lắm rồi. Mình không theo một tôn giáo nào, nhưng mình biết rằng không bao giờ được đòi hỏi sự sắp xếp của ý trời. – An Trương
62. Tuổi trẻ, tôi nhìn thấy quanh mình có vài bạn dùng nửa cuộc đời đầu tiên để làm xấu hổ nửa cuộc đời còn lại. Tôi cũng không chắc, tôi đoán thế. Có những thứ làm bạn tự hào, với tôi chỉ là, nhìn bạn rơi vào một phép thử. – An Trương
63. Niềm vui của em là chiếc áo choàng mỏng, có cố gắng mấy cũng không che đậy nổi từng cơn rét buốt trong lòng.
64. Trong tình yêu, vốn dĩ ai cũng ích kỷ. Chẳng qua là có đủ bản lĩnh để giữ bản thân không mắc sai lầm hay không mà thôi.
65. Tôi đã tìm kiếm cảm giác ấy, cảm giác được nắm một đôi bàn tay ấm áp và bước về phía trước trong một ngày lạnh giá.
66. Đừng tầm thường tới cái mức mà mình định dùng loại đả kích gì, người ta đã đoán ra. Đừng tầm thường tới cái mức mà mình định làm gì hay phản ứng ra sao, ai cũng đoán ra. – An Trương
67. hông muốn để cậu đặt mình vào nơi nguy hiểm, nhưng lại không thể thật sự nhẫn tâm mà giam giữ cậu. Con người này nằm ở ngay trên đỉnh trái tim của tớ, dù chạm thế nào cũng đều đau, nhưng dù có đau thế nào, tớ cũng đều vui vẻ mà chịu đựng.
68. Người lớn thường buồn nhiều hơn con nít không phải vì người lớn có nhiều nỗi buồn hơn, mà vì người lớn đã thôi không vui vì những niềm vui bé nhỏ nữa.
69. Anh nghĩ người ta có thể quen được với tổn thương à? Không đâu, người ta chỉ giỏi che giấu hơn mà thôi.
70. Đến hôm nay tôi tròn 20 tuổi, chợt nhận ra mình sắp rời khỏi vòng tay bố mẹ tự đi trên đôi chân của mình cũng chính là lúc sao tôi thấy hai chữ tương lai lại mơ hồ đến vậy.
71. Không mơ hồ, không ỷ lại, có tự tôn đó chính là sức mạnh của bạn. Nếu bạn nở hoa, bươm bướm tự đến. Nếu bạn xuất xắc, trời tự an bài.
72. Đôi khi ngẫm lại mới thấy, thanh xuân của chúng ta thật ra chỉ là hình bóng mơ hồ của một ai đó….
73. Trong những khoảnh khắc yếu đuối của bản thân, thỉnh thoảng em vẫn nghĩ về anh và những gì chúng ta đã từng trải qua. Những lúc cảm thấy cô đơn kể cả khi người yêu bên cạnh, em lại nhớ tới anh. Những lúc tủi thân, em lại mường tượng tới sự chăm sóc của anh dành cho em. Nhưng anh à, tất cả, cũng chỉ có vậy thôi.
74. Những thứ mình không nhìn rõ, hãy cứ để nó tiếp tục mơ hồ, có một vài chuyện, một vài cuộc tình, một vài người, nhìn thấu đáo, triệt để quá, ngược lại sẽ càng chịu nhiều tổn thương.
75. Tình yêu của anh chỉ đơn giản là một thứ cảm xúc mơ hồ, nhưng sao nỗi đau lại vô cùng chân thật.
76. Nếu bạn đang phân vân người nào đó có yêu bạn hay không thì câu trả lời chính là người đó không hề yêu bạn. Vì nếu họ thực sự yêu bạn thì đã không để bạn phải phân vân ngay từ đầu.
77. Chẳng hiểu sao lại chật vật chỉ để quên một người không nhớ đến mình.
78. Đôi lúc cãi nhau lại chính là cách giải quyết vấn đề tốt nhất. Bởi vì một khi cái tôi lên cao, một trong hai người im lặng thì sự im lặng đó sẽ kéo dài mãi mãi, đặt dấu chấm hết cho một chuyện tình đẹp.
79. Đôi khi tôi cảm thấy bản thân mình thật vô dụng. Học hành tàng tàng, không cao ráo, không xinh đẹp lại vô cùng nhạt nhẽo. Thậm chí chỉ một câu tỏ tình mà mãi vẫn không thể nói ra.
80. Tôi phát hiện rằng, bản thân cũng không phải không dám nói rằng mình thật sự rất thích cậu ấy, mà bởi vì biết rõ cậu ấy chắc chắn không thích tôi, nên thôi vậy.
81. Có những chuyện chỉ muốn kể với người lạ. Dù hiểu hay không, cảm thông hay không đều không quan trọng. Quan trọng là chịu nghe mình nói, thế là đủ lắm rồi.
82. Trong cái thành phố đầy ắp người này, trái tim của chúng tôi vẫn cô đơn một cách bướng bỉnh.
83. Cái người thức khuya cùng em, chào em buổi sáng chúc em ngủ ngon, đang làm gì cũng nói với em, vừa bận xong là tìm em nói chuyện liền đó, cuối cùng đã chẳng còn gì để nói với em nữa rồi.
84. Tay trái ôm mơ, tay phải ôm rác, tay đâu mà nắm lấy tay người.
85. Một ngày nào đó, bạn sẽ cùng người mình thương nghe bản nhạc buồn nhất, sẽ cùng họ ngắm những ngày trời buồn nhất, sẽ cùng nhau nghe những tiếng thở dài, sẽ cùng nhau đi dưới một tán ô, sẽ chia nhau một bên túi áo, sẽ cùng nhau hát những bản nhạc thật đẹp.
86. Có những ngày tôi nghe tiếng vỡ vụn rơi dưới chân mình. Ngoảnh mặt đi nhưng bất giác vẫn cúi xuống ngắm nhìn hình dạng chúng khi vỡ trở nên như thế nào. Sẽ vuông tròn, móp méo ra sao, là màu trắng vô hồn trong suốt, là màu đen, hay màu đỏ tươi non của những ngày đầu mới biết vụn vỡ.
87. Khi tôi hỏi cơn gió đầu mùa, nếu chúng ta không thể tìm nổi một cây cầu để nối với nhau thì phải làm sao. Gió nói với tôi, vậy hãy trồng một đoá hồng trông giữ vườn cúc dại của tôi và em. Khu vườn đó của chúng ta, không một ai khác có thể bước vào.
88. Hồi ức một người có thói quen sống cùng quá khứ luôn mang theo, không nhất thiết là vết thương lòng, hay mối tình khắc cốt ghi tâm. Có thể chỉ là tiếng nói thoảng bên tai, một bóng hình lướt qua trong khoảnh khắc, hay… chỉ là một cánh hoa giữ lồng ngực họ trầm lại. Có thể, đó đơn giản chỉ là điều khiến họ cảm thấy sẽ khó khăn để bình yên trong hiện tại, nếu không nhớ về.
89. Làm gì có ai sợ hạnh phúc phải không. Chỉ là người ta vì sợ hụt hẫng nên không muốn nghĩ đến, vì sợ mất đi nên không dám đón nhận.
90. Là vô tình, hay hữu ý, tôi đã khắc hình bóng cô vào trong trí nhớ, và chờ đợi. Tôi không biết rõ mình chờ đợi gì, chỉ biết là chờ đợi, đợi một câu chuyện được dệt thành, đợi những nốt nhạc cuối cùng trong bản soạn từng nhàu nát nửa đường được viết lên trọn vẹn. Hay chỉ đơn giản, dùng sự chờ đợi đó để cưu mang những tiếng thở than âm thầm.
91. Hãy giữ cho riêng mình một vài câu chuyện, như tự nguyện mang theo những viên đá nhỏ. Đôi khi người ta thường tự do bay quá cao rồi rơi trong hụt hẫng, những viên đá đó không phải là gánh nặng, mà sẽ giúp lòng mình trầm lại.
92. Tôi không rõ niềm vui có chạm được niềm đau hay không, nhưng tôi rõ niềm đau sẽ biết cách chạm vào hạnh phúc để người đó được hạnh phúc hơn, biết cách chạm vào nỗi đau để người đó được an ủi hơn.
93. Số phận không bao giờ mạnh hơn sự can trường thanh thản của người nhìn nhận nó. Khi người ta không còn chịu được nữa, người ta vẫn còn có thể khước từ số phận bằng cách tự sát. Nên biết lấy điều đó, và cũng nên biết rằng người ta không bao giờ bại vong chừng nào hãy còn ít nhiều sự sống.
94. Tôi luôn nhớ đến những ngày thật buồn. Tôi chưa bao giờ oán trách hay than vãn tại sao cuộc đời này ưu ái mình những điều như thế cả. Mà chỉ đơn giản rằng, đó là thứ gia vị ưa dùng mà tôi tin tưởng nhất. Nó không lạ lẫm, không sợ đắng khét, không quá khó ăn, là thứ duy nhất khiến mình có thể chậm rãi thưởng thức mà không sợ bị giành mất hay ôi thiu.
95. Chúng ta cố gắng đi qua tất thảy khổ đau là để cho mình một Tương Lai, chứ nào phải để Ngã trong bi luỵ.
96. Số phận đến cuối cùng cũng chỉ dừng nơi đó. Chỉ cho em là vệt nắng Hạ, vô tình ngang đời tôi giữa những ngày bão giông.
97. Tôi nhớ từng chuyện nhỏ nhặt xảy ra từ khi lên bảy tuổi đến tận bây giờ, những con người đã từng gặp, nét mặt bạn học từ cấp một đến khi trưởng thành vẫn có thể nhận ra, thế mà luôn có cảm giác mình đã lãng quên rất nhiều, những thứ không được phép quên thế mà quên như chưa một lần nhớ.
98. Anh khuyên này, em đừng ngồi một mình bên khung cửa, bên bờ biển hay một nơi nào đó gió lạc lõng thổi ngang. Có ai chắc được cơn gió đã qua không bao giờ trở lại, sẽ lật đúng trang đau nhất em từng viết dở dang…
99. Tôi hy vọng sẽ không có những lúc, trái tim em đã lãnh đạm rồi mà nước mắt vẫn tự dưng vô thức rơi, mở mắt ra chỉ có trần nhà lạnh lẽo hay màn đêm bao bọc tiếng nấc không lời. Khi một người không thể khống chế nổi nước mắt mình, chỉ có thể sức chịu đựng của họ trong lúc đó buộc phải vỡ toang rồi.
100. Ai rồi cũng giữ cho mình ít nhất một nỗi buồn ẩn nơi sâu thẳm, vĩnh viễn không muốn bật thành lời.
STT Cảm Xúc Dồn Nén Trong Tình Yêu
101. Đâu đó có những người lặng lẽ gói gém cuộc đời mình vào tay người khác. Người không hay biết, không thể chối từ, cũng chẳng thể vứt đi. Còn họ, cứ sống phần năm tháng còn lại trong sự ấm áp vô tình được toả ra từ lòng bàn tay đó, rồi ngủ thiếp đi trong giấc mộng an lành tự mình hoạ nên. Rồi tự dày vò, tự cố gắng từ bỏ, rồi tự cho mình hy vọng, và tự mỉm cười bằng lòng.
102. Đến một ngày, khi bất giác nghĩ về cái tên quen thuộc nào đó, thật tâm bạn chỉ cầu mong họ luôn hạnh phúc. Đó là bình yên.
103. Mỗi ngày tớ nhớ cậu hai lần, sau khi mở mắt và trước khi khép mi. Cuộc đời mỗi người chỉ cần có một người nhớ mình đến thế, chính là may mắn. Cậu may mắn, chỉ cần nhớ bấy nhiêu đó thôi.
104. Thời gian là hữu hạn. Sinh mệnh con người ngắn ngủi. Cuộc đời này điều gì cũng ngắn, chỉ có nỗi nhớ và nỗi buồn là đi mãi không hết một đoạn đường mà thôi.
105. Chúng tôi vẫn tỉnh táo cố chấp như thế. Biết lạc đường, được lựa chọn lại, vẫn chọn lạc đường. Biết vực sâu, nhìn thấy người mình thương, vẫn lao xuống cùng. Trăm lần lựa chọn, vẫn như lúc đầu.
106. Ở nơi người ta luôn cố gắng dùng mặt nạ đối đãi với nhau. Mỗi ngày họ đối diện nhau bằng những nụ cười, tiếng cười trong những câu chuyện vô nghĩa. Kẻ lạc đường bước vào thế giới đó như tôi, chỉ còn biết hy vọng trở thành kẻ vô hình trong những lúc lâm vào cơn bĩ cực.
107. Nếu cuộc đời này nàng vì tương tư một người mà chọn cô độc, ta cũng có thể vì nàng mà sống cuộc đời tương tự. Chỉ cần đôi chân nàng vẫn bình yên bước mỗi ngày, ta đã đủ an lòng để sống nốt những ngày còn lại.
108. Nếu kiếp sau. Hãy đắp chung một tấm chăn, đi cùng một con thuyền. Đừng chỉ đắp chung một bầu trời để tình chỉ biết nhau một lần rồi xuôi thuyền ra đi.
109. Để tôi biết, ít ra thì bức tranh mình vẽ trong tim đã bước ra đời thực. Đang hiện diện trước mắt. Cuộc đời này cũng nhờ có em mà tươi đẹp hơn rất nhiều.
110. Lựa chọn lặng lẽ đứng sau cuộc đời một người đâu hẳn đã là khờ dại. Đôi khi Người ngần ngại bắt đầu chỉ vì biết rõ sẽ có một kết thúc không vui.
111. Anh không biết người ta cần kinh nghiệm yêu đương để làm gì. Nhưng với anh, có cho anh gặp thêm vài người, đau thêm vài lần, có thêm vài bài học đến khi yêu em anh vẫn hết lòng vậy thôi.
112. Cuộc đời này, đôi khi chỉ cần một người hiểu mình là đủ vừa vặn rồi.
113. Định mệnh luôn là con số bí ẩn. Và chúng mình chọn lạc nhau giữa những trang định mệnh chưa bao giờ được phép xem trước.
114. Có những người khờ dại đến nỗi mong cuộc đời mãi rơi vào đêm tối chỉ để được thấy ngọn hải đăng đặc biệt trong lòng họ.
115. Khi Người nhận ra sự bất lực của ngôn từ sẽ hiểu được giá trị của sự im lặng.
116. Khi một người đủ tuyệt vọng để buông bỏ thứ quý giá nhất đời họ, thì chắc hẳn con tim ấy không còn gì để vỡ nữa rồi.
117. Càng lớn người ta càng giỏi che giấu, sơ hở một chút sợ người khác nhìn thấu tâm can.
118. Bạn sẽ tìm thấy “bản nhạc buồn nhất” dành cho mình trong một thời khắc nào đó, bản nhạc đó ngân lên khiến bạn rơi nước mắt và nhớ về thứ mình đã vĩnh viễn mất đi.
119. Vào một ngày lập Đông ngập gió, cô đã vô tình thắp giúp tôi một ngọn lửa hồng. Để một ngày vào Thu thay lá, cô đã mang đi cả bầu trời chỉ để lại một chiếc lá bơ vơ…
120. Giá mà cơn đau đêm nay lấp được ban mai của sáng hôm sau, vậy là chúng mình được ngủ vùi mà không thấy nắng rọi trên đỉnh đầu. Những ngày như vậy, nào có ai muốn tự đánh thức mình dậy tiếp tục đón nhận những tàn dư ngày cũ.
121. Chẳng phải lúc trẻ bạn chẳng sợ gì sao, khóc la oà lên chẳng ngại hay sợ ai nhìn thấy, bạn còn nghĩ nếu có ai thấy bạn sẽ khóc thật to hơn nữa, bạn khi ấy luôn tự hào mình như một dũng sĩ vì bạn tin dù khóc thế nào sau đó bạn cũng mạnh mẽ lại thôi.
122. Khi nào Người không còn biết chán nản là gì, mỏi mệt nhưng không thể than vãn, đau cũng ko thể khóc, ly tuyệt vọng cuối cùng Người cũng đã uống cạn, thì tự khắc bản thân Người sẽ thấy bất cứ thứ gì trên đời này cũng không thể làm Người mệt lòng được nữa.
123. Không có ai tự dưng ngoảnh mặt với cảm xúc đâu em. Chỉ là người ta thương nhớ nhiều rồi, bão lòng đã đủ làm hoang tàn cả thanh xuân và người ta mệt rồi, nên mới chọn cách buông xuôi bỏ mặc mà thôi.
124. Có những người đau đớn hay tổn thương họ đều chọn cách im lặng, họ không khóc oà lên hay trách cứ. Bạn không nhìn thấy họ phản ứng gì và mặc nhiên cho rằng đó là kẻ có tội, bạn không thể hiểu được vì bạn chưa từng biết tâm hồn đó đã đổ nát như thế nào. Với những người như vậy, họ đều đã học được cách im lặng trước mọi nỗi đau.
125. Có lẽ, tình yêu là thứ duy nhất khiến người thông minh tự nguyện biến mình thành kẻ ngốc nghếch, là thứ duy nhất khiến những kẻ sợ đau thà ôm gai tự làm mình đau cũng không muốn người mình yêu phải chịu. Cam tâm đứng yên để họ làm tổn thương mình và… không hề muốn né tránh.
126. Cuộc đời này, ai có thể thoát khỏi đôi lần tự hỏi lòng một câu: “Nếu không phải họ, người khác đến liệu có còn ý nghĩa gì nữa không”.
127. Chẳng day dứt tiếc nuối nào đủ khả năng níu giữ một người. Vậy nên, anh rồi cũng phải quên thanh xuân mình từng hết lòng thương nhớ, cô rồi cũng phải quên tuổi trẻ mình từng muốn dành trọn cho một người. Chúng ta rồi cũng phải quên người mình từng không đủ can đảm níu giữ, người mình từng bỏ lỡ đã chẳng còn là cuối cùng cho nhau.
128. Tình cảm Tôi dành cho Người như cánh hoa đã ép khô vậy, không thể tàn đi mà cũng chẳng thể nở ra thêm được nữa.
129. Tôi không có thói quen nặng lời với người khác, người hay xúc phạm, người phản bội hay cả những người sẵn sàng đáp trả niềm tin tôi dành cho họ là một nhát dao đâm từ phía sau. Không phải vì tôi không biết đau, không biết giận dữ, mà tôi biết với những người như vậy, nổi nóng với họ là tự huỷ hoại mình, và họ không xứng đáng phá vỡ bình yên trong tôi, dù chỉ một phần nhỏ cũng không xứng đáng.
130. Cô biết đấy, lòng anh chỉ có cô. Nếu có người thứ hai, chắc hẳn chỉ có thể là cô mà anh từng biết trong quá khứ.
131. Khi một người đủ tuyệt vọng để buông bỏ thứ quý giá nhất đời họ, thì chắc hẳn con tim ấy không còn gì để vỡ nữa rồi.
132. Chúng ta trưởng thành bởi những mất mát, chứ không phải năm tháng.
133. Cách tốt nhất để chữa lành vết thương của người khác, không phải cẩn thận đi từng mũi khâu để giúp chúng lành lặn rồi bỏ đi. Chính là chân thành gìn giữ và cẩn thận không làm chúng rách bươi thêm nữa.
134. Một ngày nào đó, khi câu chuyện cuộc đời mình anh không còn muốn viết tiếp, khi đến ngay cả ngôn ngữ của riêng mình anh còn không thể hiểu, khi tồn tại để thở cũng là điều làm anh thấy mệt mỏi. Thì đã đến lúc, anh biết mình nên ra đi.
135. Tôi từng nghĩ mình không có thanh xuân, nhưng cuối cùng em là người mang đến. Một phần ký ức có em, hiện tại có em, thanh xuân ngập nắng cũng nhờ em mà có. Em có từng nghĩ em đang “mang trách nhiệm” rất lớn trong phần đời còn lại của tôi không?
136. Có những yêu thương bị ngăn cách bởi giàu nghèo, cũng có những yêu thương bị bức tử bởi miệng đời nghiệt ngã. Tình yêu là của hai người nhưng có biết bao người khác đứng bên ngoài mặc cả.
137. Với lòng một người đã không còn màu xanh thì đi đến đâu cũng thấy bầu trời xám đen và lạnh lẽo. Họ không cần nắng hồng đổ khắp bốn phương, đôi khi chỉ cần một vệt nhỏ từ ai đó rọi vào đã đủ làm phần lòng xám lạnh chợt mỉm cười rạng rỡ.
138. Là đàn ông nếu không thể đem đến hạnh phúc cho người phụ nữ của mình. Vậy thì hãy ngồi xuống để cô ấy có thể nhìn thấy người đàn ông khác tốt hơn.
139. Tình cảm Tôi dành cho Người như cánh hoa đã ép khô vậy, không thể tàn đi mà cũng chẳng thể nở ra thêm được nữa.
140. Vì yêu, nên mỗi lần làm em cười tôi mới thấy hạnh phúc như thế.
141. Bởi trong tôi, em là điều duy nhất.
142. Bởi chỉ cần nghe thấy em nói, lòng tôi đã đủ thấy bình yên.
143. Vì thương nhau quá phải dừng, biết nhau thanh thản thì mừng cho nhau.
144. Bầu trời rộng lớn nên chẳng dành cho riêng ai. Tim tôi thì nhỏ bé nên cô bước vào là đủ.
145. Cô là nỗi nhớ chẳng hay cựa mình, đợi khi tôi buồn mới chịu nấc lên.
146. Tôi không cần Người phải hét lên cho cả thế giới này biết Người yêu tôi nhiều như thế nào. Chỉ cần khi ai đó hỏi Người về mối quan hệ của chúng mình, nếu Người ngại trả lời thì có thể im lặng chứ đừng chối bỏ nó.
147. Tôi đã qua rồi cái khoảng thời gian biết ghen tuông dữ dội, biết yêu một người mà quên tất cả, biết vì một người đánh mất bình tĩnh của chính mình. Thay vào đó giờ đây chỉ còn biết im lặng, buồn nhiều hơn một chút hoặc nặng hơn thì đau lòng hơn một chút.
148. Vốn dĩ cuộc đời này đâu có ai tự dưng vô tâm, là người hay vô tình làm đau người nên họ mới chọn cách sống vô tâm. Vô tâm một chút để bớt đau lòng thôi.
149. Mong một lần trong đời được nghe đúng người nói đúng câu nói này. Chỉ vậy thôi!
150. Tôi đã qua rồi cái khoảng thời gian biết ghen tuông dữ dội, biết yêu một người mà quên tất cả, biết vì một người đánh mất bình tĩnh của chính mình. Thay vào đó giờ đây chỉ còn biết im lặng, buồn nhiều hơn một chút hoặc nặng hơn thì đau lòng hơn một chút.
Tình yêu là thứ vô thường, nhưng nó có đủ sức mạnh để thổi bay đi cảm xúc vui vẻ hàng ngày của một con người và đưa người ta và những tâm trạng buồn bả, cô đơn tuyệt vọng nhất trong cuộc sống. Tuy nhiên, vì tình yêu là thứ tình cảm đẹp đẽ và tuyệt vời nhất trong cuộc đời, cho nên nơi nào tồn tại cuộc sống sẽ có tình yêu. Tình yêu đẹp, tình yêu đích thực sẽ làm thay đổi con người, khiến chúng ta sống ý nghĩa hơn.
Vừa rồi là những dòng trạng thái status về cảm xúc trong tình yêu, chắc chắn bạn sẽ tìm thấy sự đồng cảm của mình trong đó. Đây là cách duy nhất để tự trải nghiệm cảm xúc của mình, và bộc bạch nó ra bên ngoài. Đừng quên thường xuyên ghé đến danh mục status để xem nhiều dòng trạng thái mới nhé.