Sống có hoài bão

 GTHN - Trong cuộc sống có rất nhiều người không biết đâu là mục tiêu cũng như chẳng biết bản thân mình ước mơ gì, bởi vậy họ không vạch ra được kế hoạch rõ ràng cho cuộc đời, chỉ sống cho qua ngày đoạn tháng. Người có thái độ như vậy thì nếu nói đến hai chữ thành công hay hấp dẫn thì thật là khó.

song-co-hoai-bao

Chúng ta vẫn thường nhìn thấy hay đọc ở đâu đó về những thanh niên, tuổi còn trẻ, sức còn trẻ nhưng dường như sống không có mục đích, không có phương hướng, học hành bê tha, chơi bời sa đọa không biết điểm dừng của mình là ở đâu. Họ đã sống lãng phí rất nhiều thời gian, họ không biết rõ ý nghĩa của những việc đang làm. Họ giống như những con người bị xô đẩy đi trong dòng người đông đúc, không biết đi đâu, về đâu và sẽ còn tiếp tục điều đó cho đến khi chính bản thân họ tỉnh ngộ ra được. Nếu ai đó có hỏi họ rằng, trong cuộc sống mong ước gì, họ muốn làm gì thì câu trả lời vẫn thật là quá khó vì bản thân chính họ cũng không biết rốt cuộc mình muốn gì và phải làm gì. Họ vẫn chỉ ngồi đó, chờ đợi cơ hội, hi vọng một lúc nào đó cơ hội sẽ đến và thay đổi cuộc đời.

Từ trước đến nay, chưa bao giờ chúng ta thấy một người suốt ngày lười biếng, sống không có phương hướng mà lại có thể thành công được, chỉ có những người sống có mục tiêu, phải nỗ lực khắc phục khó khăn để vương tới mục tiêu thì mới có cơ hội chạm tay đến thành công.

Mọi người ai cũng phải đề ra những yêu cầu NGHIÊM KHẮC VỚI BẢN THÂN, không được cho phép mình mỗi buổi sáng đều có thể lười biếng ngủ nướng trên giường, ngủ đến khi nào muốn dậy thì dậy. Cũng không nên dễ dãi với bản thân cho phép mình chỉ làm việc, học tập khi tâm trạng thoải mái, khi thích thì mới làm, việc gì có hứng thú thì mới mó tay. Cho dù bạn có muốn ngủ thêm cũng phải cố gắng dậy để đi học hoặc đi làm đúng giờ, ngay cả khi không phải đi học vào buổi sáng hoặc được nghỉ hè cũng không nên cho phép ngủ đến khi nào thì ngủ. Chúng ta phải học được cách tự chế ngự và điều tiết tâm trạng của mình, dù bản thân đang ở tâm trạng thế nào, thoải mái hay bực bội cũng phải cố gắng hoàn thành những việc mình phải làm và nên làm.

Nhiều người không muốn làm những việc vất vả, không chịu bỏ sức mình ra, không muốn cố gắng với những công việc cần nỗ lực phấn đấu. Điều họ hi vọng chỉ là sống một cuộc sống nhàn tản, bình thường và ra sức tận hưởng những gì mình đang có. Họ cho rằng, tại sao phải nhọc công đối mặt với thử thách, cố gắng phấn đấu, đổ mồ hôi sôi nước mắt để đạt được cái gì đó xa xôi. Tại sao không hưởng thụ cuộc sống và hài lòng với những gì mình đang có?! Vẫn biết muốn vươn lên được thì chúng ta phải có nền tảng, nó bắt nguồn từ trong quá khứ và tiếp diễn đến hiện tại, cần hài lòng với những gì mình đang có chứ không phải luôn luôn trong trạng thái bất mãn với cuộc sống. Nhưng bên cạnh đó, hoài bão là một thứ không thể lãng quên. Với những người luôn luôn đem lập luận “tại sao” này ra biện hộ cho cách sống của mình, chỉ biết hưởng thụ cái hiện tại mà không phấn đấu cho tương lại, việc rèn luyện ý chí và thói quen sống có mục đích là điều vô cùng cần thiết. Bởi mỗi người cần phải hiểu rằng, tất cả phụ thuộc vào ước mơ và hoài bão của chúng ta. Đó chính là động lực thúc đẩy chúng ta hành động, tiến lên phía trước.

Có thể bạn ở trong hoàn cảnh khó khăn, bạn oán thán vì bản thân sinh ra trong điều kiện như vậy không tạo cho bạn sức bật để vươn lên. Vậy hãy nhìn ra xung quanh, có rất nhiều người vượt khó để có cuộc sống tốt đẹp, thậm chí có những người trở thành triệu phú, tỷ phú chỉ từ hai bàn tay trắng. Và bạn đừng nghĩ rằng, những anh chàng nhà giàu, có điều kiện như là trong mơ luôn là người có được thành công. Số đó có thể nhiều nhưng số ngược lại cũng không hề ít. Chúng ta đã từng biết nhiều câu chuyện về các chàng công tử, bản thân có đầy đủ các điều kiện thuận lợi cho sự phát trieren, thậm chí là quá đầy đủ và ngay cả khi chính bản thân họ cũng muốn có được thành công, nhưng khi hành động thực tế thì anh ta đã chẳng làm được gì như mong đợi. Cái mà anh ta cho mọi người thấy là sự chậm chạp, trì trệ trong tư duy cũng như hành động cụ thể vì thế đã bỏ qua rất nhiều cơ hội tốt đến với mình. Rõ ràng là điều kiện tốt, đầy đủ như thế chưa đủ để một người có được thành công. Đó chỉ có thể là một bước đệm có tác dụng nhất định nào đó thôi. Cũng giống như một chiếc đồng hồ đeo tay hàng hiệu. cho dù có được chế tác tinh xảo  đến đâu đi chăng nữa nhưng thiếu đi dây cót cũng trở nên vô dụng.

Con người khi còn trẻ, nếu được giáo dục tốt, được sống trong điều kiện đầy đủ về vật chất và tinh thần, bản thân có thể chất khỏe mạnh nhưng chỉ thiếu ý chí thôi, mọi điều kiện tốt sẽ trở nên vô nghĩa. Dù có con nhà quan, nhà quyền thế và giàu có đi chăng nữa, nếu một người không có hoài bão lớn trong cuộc đời thì tất cả những điều kiện đó chỉ có thể đem ra hưởng thụ đơn thuần mà thôi.

Thông thường, ngay từ khi còn rất nhỏ, mỗi chúng ta đều mang trong mình những hoài bão lớn, chỉ có điều chúng ta có thực sự chú ý đến nó hay không mà thôi. Nếu những hoài bão ấy được ấp ủ trong suốt bao năm mà không nhận được bất kỳ sự khích lệ, cổ vũ nào, dần dần nó sẽ bị mài mòn đi. Điều này cũng rất bình thường, giống như những đồ vật bị chúng ta cất vào kho, lâu ngày không sử dụng, tất yếu nó sẽ bị hỏng hóc ít nhiều. Đây là một quy luật tự nhiên mà chẳng ai có thể thay đổi được. Chỉ có những đồ vật thường xuyên được sử dụng và chăm sóc bảo dưỡng lâu dài mới bền được. Cố gắng tiến lên phía trước – đó chính là tiếng nói từ trong tâm hồn của chúng ta. Nếu bạn không lắng nghe để thực hiện, thì sẽ chẳng bao lâu sau, tiếng nói ấy sẽ tắt lịm và chẳng bao giờ quay trở lại với bạn nữa. Lúc đó, liệu chúng ta sẽ đi về đâu?

Đối với một con người, cho dù sinh ra ở hoàn cảnh nào, cho dù không được trời phú cho những điều kiện sống tốt, chỉ cần luôn giữ vững ý chí phấn đấu, ngọn lửa nhiệt tình vẫn cháy trong người thì người đó nhất định có nhiều hi vọng trong cuộc sống này. Vì thách thức lớn nhất đối với mỗi người trong cuộc sống này chính là làm sao giữ vững được lòng nhiệt tình sống, kiên định phấn đấu cho những mục tiêu rõ ràng. Tuy nhiên, cũng cần phải lưu ý rằng, ý chí phấn đấu không phải chỉ là sự lạc quan hướng về tương lai đơn thuần, vì điều đó chẳng khác gì bạn ra vẻ rất tự tin nhưng bên trong lại rỗng tuếch. Đó là điều rất đáng lo ngại. Ngồi đó mà hi vọng và tự tin hão huyền không giúp bản thân thực hiện lý tưởng và mục đích của bản thân, mà chỉ có bắt tay vào thực hiện, biến suy nghĩ thành hành động mới có thể đưa bạn tới các đích tốt đẹp.

Nếu như bạn đã ngộ ra và quyết tâm tôi luyện ý chí của mình thì ý chí phấn đấu đó có thể biến thành ý chí sắt đá lúc nào không hay. Chúng ta đã biết khi chưa qua quá trình tôi luyện, ban đầu thép cũng chỉ là một loại sắt bình thường, vừa mềm vừa xốp, khả năng chịu lực kém do đó không được sử dụng nhiều. Mặc dù thép chưa được tôi luyện đến mức bỏ đi như phế liệu nhưng thực tế nó cũng không hữu dụng hơn phế liệu là bao nhiêu. Thế nhưng không ai có thể ngờ được rằng, từ loại sắt bình thường như vậy, trải qua quá trình thử lửa khắc nghiệt, cuối cùng lại trở thành loại thép có độ cứng cao, một vật liệu vô cùng hữu dụng trong cuộc sống của chúng ta. Nếu thực sự có tâm hồn, chắc hẳn sắt cũng không hề trách con người đã nồi da nấu thịt mình mà trái lại còn cảm ơn vì người ta đã rèn giũa cho sắt trưởng thành, đủ để phát huy vai trò của mình, cho những gì thực sự có ý nghĩa trong cuộc sống.

song-co-hoai-bao

Xã hội nơi chúng ta đang sống chính là một lò luyện với sức nóng gấp nhiều lần so với lò lửa luyện thép, cái sức nóng ấy cho dù không bốc ra thành lửa nhưng có thể khiến gan ruột bạn nóng bừng, thiêu đốt và làm lụi tàn con người bạn. Xã hội đó chính là nơi chúng ta được sinh ra và đang sống, nhưng nó cũng chính là nơi con người phải đối mặt với muôn vàn khó khăn trở ngại. Nếu bạn hiểu được quá trình tất yếu để luyện sắt thành thép, bạn nên có sự chuẩn bị để tiếp nhận những thách thức mà cuộc sống đưa lại cho bạn. Chuẩn bị ở đây không phải là sự chịu đựng mà là một sự tiếp nhận vui vẻ. Bởi  sự chấp nhận chỉ có giới hạn, còn chỉ có sự tiếp nhận một cách vui vẻ mới là vô hạn. Hãy biến suy nghĩ này trở thành quan niệm ăn sâu bám rễ trong con người bạn. Hơn thế nữa, nó phải xuất phát từ chính mỗi người, từ sự nhận thức về tiềm năng và khả năng của bản thân. Mỗi tiềm năng phải tự phá được cái vỏ bọc bên ngoài, đồng thời phải trải qua thử thách mới có thể trở thành khả năng được. Có thể nói, bản thân bạn khi chưa trải qua thử thách cũng chỉ giống như loại sắt bình thường mà thôi, vừa rỗng vừa mềm. Dần dần, qua quá trình rèn luyện, trải qua thử thách trong cuộc sống bạn mới cứng cáp lên được.

Thực ra, sự cứng cỏi về mặt thể chất mới chỉ là phần thứ yếu, quan trọng hơn đó chính là sự cứng cáp về mặt ý chí. Nếu chỉ có thể chất cứng cáp, bạn chưa hẳn đã phát huy được vai trò của mình, chỉ có sự cứng cáp về mặt ý chí mới đảm bảo cho bạn phát huy hết khả năng của bản thân. Thành công mà mỗi người đạt được có thể lớn, có thể nhỏ nhưng sự lớn nhỏ này không đơn giản được quyết định bởi tài năng cao thấp khác nhau mà chúng ta vẫn thường nghĩ mà chính bỏi ý chí mạnh yếu của mỗi người. Người có thể phát huy hết khả năng của mình mới chính là người có tài cao, mà muốn như vạt thì người đó phải có ý chí vững vàng, kiên định. Và để có được ý chí này, chúng ta phải trải qua được thử thách của xã hội, thử thách này có thể nhỏ mà cũng có thể lớn.

Thách thức với mỗi người là một trong những điểm mấu chốt không thể thiếu được trong cuộc sống. Chúng ta cần biết rằng, có hai điều kiện quan trọng trong hành động dẫn đến thành công: một là sự kiên định, hai là sự nhẫn nại. Thông thường, người có ý chí kiên định trong cuộc sống cũng gặp phải khó khăn như bao người khác. Còn người không có ý chí, không có nghị lực thì sẽ thật khó tìm người ủng hộ, mọi người chán phải ở bên cạnh để nghe anh ta ca thán và ủ rũ, như thế thì bất kỳ lúc nào người đó cũng có thể gặp thất bại.

song-co-hoai-bao

Đừng qua loa, hãy là số 1!

Rất nhiều người suốt cuộc đời vẫn không thành công không phải vì họ không có khả năng mà cái chính là họ thiếu nhiệt huyết, thiếu ý chí. Những người này thường hay làm việc theo kiểm đầu voi đuôi chuột, qua loa đại khái. Họ thường tỏ ra hoài nghi về khả năng thành công của những việc mà họ đang làm, luôn băn khoăn suy nghĩ xem rốt cuộc nên làm việc gì. Có thể có những việc ban đầu họ rất tin tưởng vào thành công của nó, nhưng khi làm được một nửa, họ lại cảm thấy hình như có việc khác hay hơn. Bản thân họ lúc thì hài lòng với hiện tại, lúc thì tỏ ra bất mãn, ý chí không kiên định như thế, không ai dám tin tưởng vào họ vì chính bản thân họ cũng không tin tưởng vào mình. Một con người có ý chí kiên cường, tự nhiên cũng sẽ mang lại cho người khác một sự đảm bảo về lòng tin. Chẳng hạn, một người kiến trúc sư làm việc chăm chỉ không lâu sau cho ra một bản thiết kế toà nhà. Nếu căn cứ theo đó để thi công, tòa nhà mà chúng ta có thể mắt thấy tay sờ có thể hoàn thành theo đúng ý tưởng từ bản thiết kế đó. Nhưng nếu người kiến trúc sư này trong giai đoạn thi công lại tiến hành thay đổi thiết kế, đây sửa một chút, kia sửa một chút, nay thêm cái này, mai bớt cái kia.. thì khó có thể xây nên một tòa nhà đẹp theo đúng ý tưởng ban đầu. Từ đó, chúng ta có thể thấy rằng, làm việc gì cũng nên suy nghĩ cho thấu đáo dù cho đó có thể là việc nhỏ, đề ra một kế hoạch hoàn chỉnh sau đó kiên định thực hiện theo kế hoạch đó. Nếu bạn không làm được như vậy, không cố gắng rèn luyện cách làm việc này, những gì bạn xây nên chỉ là những thứ chắp vá, chỗ này một chút, chỗ kia một tý và khó có thể định hình được.


CUỘC SỐNG CỦA BẠN NHƯ THẾ NÀO, TÙY THUỘC VÀO CHÍNH NHỮNG VIỆC BẠN LÀM.


NGAY LÚC NÀY!


Sưu tầm
DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !