Nhiều khi ước mơ chỉ là mơ ước

GTHN - Bất cứ ai trong đời cũng đều có ước mơ, dù nhỏ bé hay to tát, dù thực tế hay viễn vông. Chúng ta thường đùa rằng mơ đâu có tốn tiền, tội gì không mơ chứ. Suy cho cùng, ước mơ cũng là một hình thức của kỳ vọng mà thôi.

nhieu-khi-uoc-mo-chi-la-mo-uoc

Có những giấc mơ đơn giản, và cũng có những giấc mơ cao siêu. Nhưng dù đơn giản hay cao siêu, cũng đều chung một mục đích đó là muốn đạt được ước mơ đó.

Nó cũng không ngoại lệ, thậm chí bị mọi người nói là đồ viễn vông. Nó mơ đủ thứ trên đời, ôi thôi không sao kể xiết…

Ngày bé, nó nghe rằng cứ hàng năm hễ đến tối 24 tháng 12 là có ông già noel xuất hiện, tặng quà theo mơ ước của lũ nhóc. Thế là nó lén lút viết ra hàng loạt những thứ nó muốn có, giấu dưới gối nằm. Những thứ rất đỗi trẻ con, bình thường: chiếc kẹp tóc hình chú bướm, con búp bê biết chớp mắt,… Và cứ mỗi năm, nó lại viết… với hi vọng được ông noel năm nay ghé tặng quà… rồi sáng hôm sau lại thất vọng. Nó giận ông già noel không thương nó, năm nào cũng bỏ bê nó cả. Ước mơ chỉ là mơ ước.:Sad:

Bây giờ lớn, nó nhận ra điều đó chỉ là hư ảo, chỉ là người lớn dụ bọn trẻ có ông già noel xuất hiện mà thôi. Thật ra ông già noel đôi khi chính là cha mẹ của bọn trẻ muốn tặng quà cho con trong ngày giáng sinh an lành.

Ở cái thời đi học, nó biết phân biệt những gì có thể đạt được và những gì vượt ngoài tầm tay. Mà hễ cái nào nó muốn, nó quyết làm cho bằng được. Nó thừa biết học lực của nó ở loại khá giỏi thôi, trong lớp còn khối đứa hơn nó. Nhưng nghĩ tới cái cảnh bạn bè ngưỡng mộ, thầy cô khen ngợi, nó quyết tâm học vì “cần cù bù thông minh” mà, nên nó cắm đầu cắm cổ học gần chết. Vậy mà, nó cũng bao lần khóc hết nước mắt vì không được như mong muốn. Có lẽ nó đã “mơ mộng” rồi lại “tỉnh mộng” hàng chục lần. Năng lực của nó không thể giúp nó đạt được điều nó mong muốn. Ước mơ chỉ là mơ ước. 

Giờ đây, ở cái tuổi gần 30 chững chạc này, dòng đời xô đẩy, nó lại càng biết nên sống thực tế hơn. Nhưng cái tính người thì làm sao sửa được, đã nói “giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời” rồi mà. Chẳng hạn như lúc này đây, nó muốn bỏ hết tất cả những thứ tốt đẹp hiện có: tình cảm, bạn bè, công việc,… Nó muốn bay nhảy trời tây, nó mơ ước cái viễn cảnh được sống ở một nơi xa hoa, tráng lệ. Đôi lúc rảnh rỗi, cái suy nghĩ “quỷ tha ma bắt” ấy lại hiển hiện, biết bao hình ảnh mới mẻ, đẹp đẽ nhảy múa trong đầu về cái viễn cảnh ấy. Nhưng, nó cũng không ngu ngốc để nhận ra rằng nó phải bắt đầu lại tất cả ở nơi đó. Liệu có được không? Nó sợ “mơ ước” lại biến thành “đắng cay” lắm rồi. Nó đắn đo lưỡng lự, không biết khi ở được bên đó, nó có còn là chính nó không? Đến lúc ấy nó cần gì và muốn gì nữa? Khả năng của nó có chống chỏi nỗi với cuộc sống “ngoại” phải làm việc tối tăm mặt mũi, thời gian vùn vụt “trôi như con thoi” không?

Nó có nên “đuổi hình” để “bắt bóng”? 
DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !