Đôi khi, học cách quên đi là một điều vô cùng quan trọng

GTHN - Vốn dĩ không có ai ngốc cả, họ chỉ giả vờ ngốc thôi. Vì trong giây phút ngốc nghếch đó họ cảm thấy hạnh phúc, theo một cách ngốc nghếch, và chịu đựng cũng ngốc nghếch. 

Đừng nghĩ rằng mau quên là không trân trọng, mà chính vì trân trọng mới phải học cách buông bỏ. Những lần gánh gồng quá khứ sẽ khiến bản thân mệt mỏi, yếu đuối và nhiều khi còn tuyệt vọng. Nhưng đừng bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gục ngã. Có thể bây giờ chưa dứt bỏ được, thì học từ từ. Dần dần sẽ hiểu và sẽ quen. Đừng bao giờ cố chấp với chuyện cũ chỉ vì đang bước đi trong hành trình đơn độc.

Từ bé đến bây giờ, khi tôi đang ở tuổi 20, tôi luôn đặt ra cho mình những chuẩn mực của cư xử, dù nhiều lúc nó không được áp dụng đúng cho lắm… Nhưng tôi nghĩ, đã từng nghĩ rằng, khi một người bạn hẹn tôi, và nếu tôi đồng ý thì tôi sẽ dành khoảng thời gian cho người ấy. Nếu hẹn tối, thì tối hôm đó là của tôi và bạn đó. Nói chung, đã hẹn ai thì tôi muốn có một cuộc gặp gỡ vui vẻ và trọn vẹn.

Nhưng…có lẽ đó chỉ là do tôi nghĩ. Phải không nhỉ?

Đôi khi, học cách quên đi là một điều vô cùng quan trọng


Có một người, tôi rất quý, trên cả quý và thương. Người bạn đó hẹn tôi, với tính của mình, tôi chuẩn bị mọi thứ, và như mọi cuộc hẹn, đều đi trước 15 phút, bởi tính tôi không thích người khác đợi mình và ngược lại. Nhưng đến nơi thì người bạn ấy nhắn tin cho tôi nói rằng người nhà ốm, phải về bên đó xem thế nào, trong khi tôi đang ở nhà người bạn đó… Tôi chỉ biết mỉm cười, nhắn tin rằng không sao hết. Và tôi đi về. Về với những người vẫn luôn đợi tôi trở về với bữa cơm thân mật và ấm cúng.

Lúc đó, tôi nhận ra rằng, có lẽ người ta có việc thật. Rất vô tư, không một suy nghĩ. Nào ngờ đâu biết được rằng người đó tối đó đi ra ngoài với 1 nhóm bạn. Lúc đó tôi hoàn toàn rơi vào trạng thái chông chênh. Bởi, bấy lâu nay nghĩ rằng mình chơi với bạn tốt bao nhiêu thì sẽ được bấy nhiêu. Nhưng đó cũng chỉ là tôi nghĩ mà thôi.

Đôi khi, học cách quên đi là một điều vô cùng quan trọng

Từ hôm đó, tôi trở nên tự ti. Tôi cảm thấy mình không được tôn trọng. Hoặc cũng có thể tôi đang ngộ nhận, bạn trân trọng người ta, chắc gì người ta đã trân trọng bạn. Nhiều lúc biết đó là lừa dối nhưng vẫn chỉ mỉm cười xem họ trả lời như thế nào mà thôi. Tôi có mặt nạ, bạn cũng có mặt nó của riêng bạn… Càng đeo mặt nạ lâu, sức nặng của nó càng lớn. Có lẽ, việc làm người tốt là quá khó trong cái thế giới này sao? Người bạn ấy nói bạn ấy và 1 người nữa cũng thân thường hẹn nhưng đến là đến, không đến thì thôi, nhưng tôi đâu phải người ta, chúng ta không ai giống nhau hết.

Nhưng, có người đã nói”Có một số việc, vừa phân trắng đen đã trở thành quá khứ. Có một số người, giận hờn vài ngày đã trở thành dĩ vãng. Có những nỗi đau, vừa cười lên đã tan thành bọt nước. Có những hoàn cảnh, nhờ chịu chút thương đau mà trở nên kiên cường.” Có lẽ, tôi nên điều chỉnh bản thân, giữ lại những cái tốt, cố gắng thích nghi với cái xã hội này. Biết đâu đó, đang có người trân trọng tôi như tôi trân trọng tình bạn của chúng tôi thì sao. Thế giới như đang vội vàng trôi mau, còn tôi vẫn ở đây.

Đôi khi, học cách quên đi là một điều vô cùng quan trọng

Đôi khi, học cách quên đi chính là một điều vô cùng quan trọng trong cuộc sống. Mọi thứ đều cần có trật tự. Hãy sắp xếp từng thứ một cho tới khi trái tim đủ nhận thức rằng nó phải quên đi một hình ảnh không thể nào thuộc về mình. Chỉ lúc ấy, cuộc sống mới trở nên thật nhẹ nhàng. Dù sau đó yêu ai cũng vậy, có thể dễ mở lòng và thấu hiểu cho nhau hơn.

Đừng nghĩ rằng mau quên là không trân trọng, mà chính vì trân trọng mới phải học cách buông bỏ. Những lần gánh gồng quá khứ sẽ khiến bản thân mệt mỏi, yếu đuối và nhiều khi còn tuyệt vọng. Nhưng đừng bao giờ nghĩ rằng mình sẽ gục ngã. Có thể bây giờ chưa dứt bỏ được, thì học từ từ. Dần dần sẽ hiểu và sẽ quen. Đừng bao giờ cố chấp với chuyện cũ chỉ vì đang bước đi trong hành trình đơn độc.

Ngọc Kem – Guu.vn
DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !