Cuộc đời thì rộng lớn, nỗi nhớ lại rất dài

GTHN - ''Đời thì rộng lớn, Lòng người thì chật, Nỗi nhớ thì dài, Anh thì xa, Em thì cô đơn'' Đã lâu lắm rồi chẳng còn câu nói ấy "Anh ở đây'',''Anh vẫn ở đây"... Cũng lâu rồi, một tình yêu đúng nghĩa, rằng người yêu tôi, tôi yêu người và chúng tôi yêu nhau cũng chẳng còn nữa. Anh và tôi cũng chỉ là những kẻ xa lạ.

Đã lâu lắm rồi chẳng còn câu nói ấy "Anh ở đây'',''Anh vẫn ở đây"... Cũng lâu rồi, một tình yêu đúng nghĩa, rằng người yêu tôi, tôi yêu người và chúng tôi yêu nhau cũng chẳng còn nữa. Anh và tôi cũng chỉ là những kẻ xa lạ.

Từ lâu họ vẫn bảo đúng người mà không đúng thời điểm là khổ đau. Liệu những đớn đau của hiện tại có phải do chúng mình sai thời điểm không anh?

Anh, chúng tôi yêu nhau, nhưng sai thời điểm. vậy mà tôi vẫn yêu anh với cả tấm chân tình, yêu sâu đậm, yêu bằng nhiệt huyết của tuổi trẻ... Năm ấy, anh là sinh viên năm cuối của đại học, tôi là cô sinh viên năm hai, chúng tôi chẳng có lời yêu, cũng chẳng yêu rõ ràng, chỉ là một quan hệ mập mờ, không danh nghĩa, nhưng hạnh phúc bên nhau, ngày ngày nói chuyện cùng nhau, cuối tuần lại hò hẹn cùng nhau, giống như một cặp đang yêu vậy. Đủ hạnh phúc.

Cuộc đời thì rộng lớn, nỗi nhớ lại rất dài...

Mãi tận sau này, thứ tình cảm ấy chỉ còn từ một phía là tôi, tôi đem lòng yêu anh, yêu chân thật.. Bạn biết không, khi con người ta yêu, chính họ không hề biết sự ngốc nghếch hi sinh của họ là như thế nào, yêu một cách mù quáng. và hi sinh một cách mù quáng. Tôi, cô gái của năm ấy cũng không ngoại lệ...

Vẫn còn nhớ, ngày anh thi tốt nghiệp, anh chẳng liên lạc cho tôi, chẳng cho tôi lấy một thông tin.. tôi âm thầm theo dõi anh, tìm hiểu. Sáng hôm đó, cất công chạy lên trường anh, lần đầu tiên tôi bước vào đó, qua một người bạn của anh, tôi chờ đúng giờ anh lên thi, tôi tìm đến phòng anh thi cũng vừa lúc anh bước lên giảng đường. Cảm giác lúc đó thật vui, đứng từ xa, lặng lẽ ngó người vào. gửi cho anh một bó hoa.. Chẳng dám để anh nhìn thấy, cứ nhìn như thế, thầm cổ vũ cho anh.. Anh thi xong, cũng là lúc tôi vội vã rời đi, đi phía trước anh một xí xi thôi, nhưng cắm đầu mà chạy như thể sợ anh bắt gặp. rời đi mà chẳng được chào đón một cách tử tế..

Cuộc đời thì rộng lớn, nỗi nhớ lại rất dài...

Sau đó không lâu chúng tôi lại liên lạc với nhau, vẫn không đầu không cuối không một mối quan hệ gì, tôi trao cho anh sự trinh trắng của tôi. Trước anh, tôi đắn đo, liệu mình có trao cho đúng người không? Có thể nào sao này chúng tôi sẽ xa nhau không, liệu anh có hiểu cho tấm chân tình của tôi luôn dành cho anh. Sau đêm ấy, anh quan tâm tôi hơn, nhưng tôi chợt nhận ra, sự quan tâm ấy mãi không thể là tình yêu.. Có lúc rất gần, có lúc lại thấy sao có nhiều vách ngăn đến thế. Đuổi theo những cảm xúc không rõ ràng của anh, tôi chới với...

Tôi thương anh, nhưng chính tình cảm ấy khiến tôi và anh không còn bên nhau nữa. Chúng tôi bên nhau chỉ vì một chút tình nghĩa nào đó thôi. Một chút lơ là, một chút hờ hững, một chút bỏ quên tôi và một chút phiền lòng của anh khiến tôi ngờ ngợ.

Cuộc đời thì rộng lớn, nỗi nhớ lại rất dài...

Tôi lạc lõng, chênh vênh giữa quá khứ và hiên tại. Vài tháng sau, tôi và anh chấm dứt. Anh xa tôi rồi. Anh chặn liên lạc với tôi, anh bảo rằng như vậy sẽ tốt cho cả hai. Còn tôi, ngoài chấp nhận tôi còn có thể làm gì hơn? Có những ngày, bão lòng của những ngày bóng tối yên lặng che lấp đi, tôi tự dằn vặt, tôi nhớ anh, là tôi nên đi tìm anh hay dừng lại, cứ như thế... Tôi đã luôn hạnh phúc vì có anh ở bên cạnh, nhưng vì sự có mặt của tôi, tôi mang cho anh sự buồn phiền vì giữa yêu hay không yêu. Tôi nên rời đi mà..

Có những người không gặp thì không sao, nhưng khi gặp thì càng buồn hơn, không phải là không thương. thương đầy cả cõi lòng, thương đến phát đau, đến độ chẳng còn muốn thương nữa... Tôi gặp anh trong một lần tình cờ ở ga tàu, chúng tôi lướt qua nhau như định mệnh..

Những tháng ngày sau đó, tôi đã phải vật vã qua bao đêm để khiến mình mạnh mẽ hơn, tôi chẳng còn tìm kiếm anh nữa.. Lòng vẫn thương vẫn yêu, nhưng có lẽ, tôi nên chọn cho mình con đường mới. Rồi ai cũng phải quên thôi, anh sẽ yêu người khác, và em cũng sẽ chẳng còn vì anh. Đó là chuyện của sau này mà chúng ta sẽ đi qua..

Lại một mùa đông sắp đến, em đã cùng anh đi qua một mùa đông, một mùa đông ấm áp. Chúng ta có nhau, chúng ta khiến cho mọi người phải ghen tị. Nhưng bây giờ còn lại một mình em, bước ở phía sau.. Lại sắp đến những năm tháng ấy rồi. liệu em có đủ chống chọi khi thành phố này đều là những bước chân của tụi mình,, bàn tay ấy đã từng nắm, nay bên ai kia rồi...

Mưa rồi, anh nhớ ai? Còn em nhớ anh...


Theo: GUU.vn


DMCA.com Protection Status
Từ Khoá

#buttons=(Chấp nhận !) #days=(20)

Trang web của chúng tôi sử dụng cookie để nâng cao trải nghiệm của bạn. Tìm hiểu thêm
Accept !